Cố Niệm Niệm ban đầu còn cho rằng nam nhân này lúc giúp mình tắm rửa sẽ ăn chút đậu hủ của mình, nhưng mà anh cũng không có, anh chỉ giúp Cố Niệm Niệm chà lau thân thể, không hơn.
Chẳng qua ngay cả như vậy, Cố Niệm Niệm cũng rất ngại ngùng.
Vì không để mình quá mức ngại ngùng, cô dời đi cảm xúc suy nghĩ chút chuyện khác.
Chính là suy nghĩ thế nào đi nữa, tâm tư vẫn như cát chảy, muốn vây cũng không vây được, rất nhanh lại kéo tới trên người Ôn Đình Vực.
Cô nghĩ, vì sao mình lại đồng ý để Ôn Đình Vực giúp mình tắm rửa chứ, nếu là nam nhân khác muốn giúp, cho dù Cố Niệm Niệm cô không tắm rửa thì lập tức sẽ chết, cô cũng tuyệt đối không đáp ứng.
Nhưng vì cái gì là Ôn Đình Vực, cô lại cứ đột nhiên đồng ý.
Trong lòng cô một đáp án miêu tả sinh động.
Nhưng Cố Niệm Niệm thế nào cũng không dám thừa nhận.
Cô biết, cô không xứng với Ôn Đình Vực.
Điểm này cô rất rõ ràng.
Tuy rằng cô rất thích xem tiểu thuyết tổng tài, nhưng cô hiểu rất rõ, hiện thực cùng trong tiểu thuyết không giống nhau.
Tổng tài ở hiện thực sẽ chỉ cưới thiên kim tiểu thư môn đăng hộ đối, mà không phải một cô bé lọ lem.
Cô cùng Ôn Đình Vực căn bản là người của hai thế giới, bọn họ cho dù ngẫu nhiên giao nhau cũng sẽ như hai đường thẳng song song mau chóng tách ra.
Chẳng qua cho dù như vậy, cô có thể làm người vợ trên danh nghĩa của Ôn Đình Vực, cho dù chỉ là thời gian ngắn ngủi, cô cũng đã phi thường vui vẻ.
Cùng Ôn Đình Vực ở bên nhau sinh hoạt, là điều mà trước đây Cố Niệm Niệm nằm mơ cũng không dám tưởng tượng.
Lúc này Ôn Đình Vực đã giúp Có Niệm Nệm chà lau xong thân thể, ánh mắt anh một mảnh bình đạm, hoàn toàn không có nồng đậm tình dục như vừa rồi.
*Tôi ra ngoài trước, cô đến máy sưởi hong khô thân thể, sau đó tôi sẽ vào giúp cô mặc quần áo.” Ôn Đình Vực nhàn nhạt nói.
Cố Niệm Niệm gật đầu, chờ xác định được Ôn Đình Vực đã đi, cô mới đi đến đứng trước