Trực giác nói cho anh biết chuyện của Cố Niệm Niệm vô cùng không thích họp, cho nên sau khi đến công ty anh cố ý phái người đi tra.
Chẳng qua chuyện này đã qua đi lâu như vậy, hơn nữa năm đó căn nhà Cố Niệm Niệm ở đều đã bị phá bỏ và di dời, Ôn Đình Vực biết việc này rất khó tra ra.
Về chung cư Ôn Đình Vực theo bản năng đi đến trước cửa phòng Cố Niệm Niệm, anh đang chuẩn bị đẩy cửa vào thì bỗng nhiên dừng lại.
Anh đây là đang làm gì?
Hôm qua là bởi vì bôi thuốc cho Cố Niệm Niệm, hôm nay thì sao?
Anh cùng Cố Niệm Niệm dù sao cũng chỉ là hiệp nghị vợ chồng.
Vào đêm khuya anh lại đẩy cửa phòng của một nữ nhân đi vào thì thật sự không thỏa đáng.
Ôn Đình Vực thu hồi tay, trong mắt xuất hiện nhu tình nhàn nhạt.
Chỉ mong đêm nay Cố Niệm Niệm có thể ngủ ngon.
Cố Niệm Niệm cũng không ngủ ngon như mong muốn của Ôn Đình Vực.
Cô cùng cô gái trong ngục giam nói chuyện suốt một đêm.
Cô gái kia tên Tô Hựu Thiền, lớn hơn cô hai tuổi, cũng đã kết hôn.
Tô Hựu Thiến nói cho Cố Niệm Niệm, cô bị bắt vào đây là bởi vì đã tự tay giết chồng của mình.
Lúc Tô Hựu Thiến nói với cô tự tay giết chồng mình, ánh mắt Cố Niệm Niệm là vô cùng kinh ngạc.
Cô không cách nào tưởng tượng một mỹ nữ thanh âm dễ nghe như thế lại có thể tự tay giết chồng mình.
Mà theo Tô Hựu Thiến chậm rãi kể lại, Cố Niệm Niệm càng thêm kinh sợ.
Cô thật sự không nghĩ tới, trên thế giới này vậy mà có tên cặn bã như vậy.
Tô Hựu Thiến gả cho chồng cô vào hai năm trước, sau khi kết hôn thì những lời ngon tiếng ngọt trước đây toàn bộ đều không còn, chồng cô bắt đầu thay đổi hoàn toàn.
Từ ngày đó trở đi, Tô