Lưu Tư Ngữ đang định đi tìm Chu Mỹ Ngọc.
Cố Niệm Niệm trốn mắt, Lưu Tư Ngữ vẫn muốn tìm về.
Dù sao em trai cô ta cũng lớn rồi, phải có người sinh con trai cho nó.
Cô ta ngồi trên xe, nhìn thấy Cố Niệm Niệm đang đi cũng một người đàn ông.
Qua cửa kính, cô ta không thấy rõ, nhưng có vẻ hai người đang kéo tay nhau.
Cô ta lấy điện thoại ra chụp lại.
Khó trách cô gái này không chịu ở bên em mình, thì ra là đã có người đàn ông khác.
Lưu Tư Ngữ nghiền răng nghiền lợi.
Cô ta gọi điện cho Chu Mỹ Ngọc, mắng Chu Mỹ Ngọc xối xả.
Chu Mỹ Ngọc ngơ cả ra, bà ta không hề biết rằng Cố Niệm Niệm có bạn trai.
“Cô Lưu yên tâm, dù có bạn trai thì tôi cũng sẽ bắt chúng chia tay, chắc chắn sẽ đưa Niệm Niệm lên giường cậu Lưu.
” Chu Mỹ Ngọc cam kết.
Lưu Tư Ngữ hừ lạnh một tiếng: “Vậy thì tốt, nhưng bà phải cam đoan rằng con gái của bà sạch sẽ, em tôi cũng không thể tùy tiện với loại phụ nữ linh tỉnh.
”
“Tất nhiên rồi.
” Chu Mỹ Ngọc ngượng ngùng nói.
Cúp điện thoại, Chu Mỹ Ngọc chuẩn bị đi tìm Cố Niệm Niệm nhưng Cố Niệm Niệm đã tự về đến.
Chờ cô là một bạt tai từ Chu Mỹ Ngọc: “Cái con đĩ lằng lơ này, mày lại dám giấu mẹ mày đi tìm một thằng đàn ông bậy bạ bên ngoài! Mày nói đi, nó là ail”
Cố Niệm Niệm giật mình.
Cô nhớ lại việc hôm qua với Ôn Đình Vực, chẳng