Xe tiếp tục chạy về phía trước, rất nhanh đã đến tòa án, bên ngoài tụ tập không ít truyền thông.
Cố Niệm Niệm đang muốn xuống xe thì Ôn Đình Vực mở miệng: “Đợi đã.”&p Cố Niệm Niệm nghi hoặc nhìn Ôn Đình Vực.
Lúc này Tô Bạch nói: “Ôn tổng không thích hợp để nhiều truyền thông bên ngoài nhìn thấy, chờ lát nữa sẽ tạo nên oanh động, chúng ta trực tiếp tiền vào trong tòa án.”&p Cố Niệm Niệm bừng tỉnh đại ngộ.
Cô là một người bình thường, đi ra ngoài tuyệt đối không ai nhìn.
Nhưng Ôn Đình Vực không giống cô, nhân vật như anh vừa ra phỏng chừng ngày mai phải lên đầu đề trang báo.
Nghĩ đến đây Cố Niệm Niệm lông mi khẽ run, xem ra Ôn Đình Vực cùng mình tới đây vẫn là mạo hiểm không nhỏ, kỳ thực hoàn toàn không cần thiết làm vậy, người nam nhân này có thể không đồng ý.
Cố Niệm Niệm không khỏi cảm kích mà nhìn Ôn Đình Vực một cái.
Nam nhân ngồi đó dáng người đĩnh bạt, trên mặt không mang biểu tình gì.
Cố Niệm Niệm cảm thấy giờ phút này, Ôn Đình Vực thật sự giống như thiên thần.
Rất nhanh Tô Bạch liền gọi một cuộc điện thoại, xe liền trực tiếp lái vào tòa án, sau đó có người chuyên môn ra nghênh đón.
Mà lúc này Hà Tham Dật cũng đã tới.
Thấy Ôn Đình Vực anh có chút kinh ngạc: “Đình Vực, sao cậu lại tự mình tới?”&p *Đến xem.” Ôn Đình Vực nhàn nhạt nói.
Ánh mắt Hà Tham Dật nhìn về phía Cố Niệm Niệm bên người Ôn Đình Vực.
Anh không tin Ôn Đình Vực lại thích xem náo nhiệt như vậy, nói vậy lại là đi cùng Cố Niệm Niệm trước mắt này đi.
“Cố tiểu thư, xin chào.” Hà Tham Dật chào hỏi với Cố Niệm Niệm.
Cố Niệm Niệm cũng gật đầu với Hà Tham Dật: “Hà luật sư, xin chào.”&p Hôm nay Hà Tham Dật mặc chính trang, cũng là khí tràng mười phần.
Rất nhanh đã đến thời gian mở phiên tòa.
Cố Niệm Niệm lại lần nữa thấy được Tô