Xong bữa trưa, Lục Bạc Ngôn Tô và Hồng Viễn vào phòng trà uống trà bàn luận chuyện thương trường, Tô Giản An còn đang ngồi trong phòng khách vén tay áo: "Viên Viên, ngồi xuống sô pha đi, để xem rốt cuộc chân cô bị cái gì.""Tô Giản An, tôi biết là cô cố ý ." Tô Viên Viên ngồi trên sô pha, hung tợn nhìn Tô Giản An, "Tôi cũng có thể nói rõ cho cô, vết thương của tôi đã lành từ lâu, không đau chút nào."Tô Giản An lạnh lùng cười —— từ lúc ở trên tầng cô đã nhìn ra, chân Tô Viên Viên căn bản không có bị thương gì, cô ta vất vả diễn như vậy, tất nhiên là có mục đích riêng ."Tôi chỉ muốn tiếp cận Lục Bạc Ngôn." Tô Viên Viên còn nói, "Người đàn ông này, phụ nữ cả thành phố A đều muốn có. Cô cho rằng kết hôn cùng anh ấy , thì anh ấy là của cô chắc? Khờ dại! Người đàn ông thế này, cả đời có thể có vô số phụ nữ, người có được anh là người chiếm được vật chất và sự ưu ái của anh ấy."Tô An ngồi xổm trước mặt Tô Viên Viên, lạnh lùng nói: "Có người mẹ như vậy ắt cũng có con gái như vậy, Tô Viên Viên, đúng đúng là con ruột của Tưởng Tuyết Lệ."Tô Viên Viên hất cằm: "Đúng vậy, tôi sẽ giống mẹ cưới cha từ tay mẹ cô, cướp đi Lục Bạc Ngôn. Cho dù tôi không thành công, cũng còn có những người khác! Tóm lại, Tô Giản An, tôi sẽ không để cô sống dễ chịu!"Kẻ thù lớn nhất của cô ta là Tô Giản An.Lúc còn nhỏ, khi Tô Giản An còn là đại tiểu thư nhà họ Tô, đi theo cha mẹ trong những dịp xã giao khác nhau để giành được tình cảm và sự khen ngợi, còn cô ta thậm chí còn không thể nói cho ai biết cha mình là ai.Sau khi lớn lên, cô tuy rằng là tam tiểu thư nhà họ Tô, nhưng thường xuyên được nhắc tới vẫn là người ở nước ngoài, Tô Giản An, đám phu nhân kia còn nhớ rõ Tô Giản An trước đây có bao nhiêu thông minh xinh đẹp. Mấy công tử thiếu gia ở nước ngoài ngẫu nhiên gặp mặt Tô Giản An, về nước giống như sẽ có cơ hội được khoe khoang như vừa gặp được tổng thống: Ôi, tôi đã gặp được Tô Giản An của nhà họ Tô, chậc chậc, càng ngày càng đẹp.Mà cô ta, cả đời cũng không thoát khỏi cái máng "đứa con ngoài giá thú”, vĩnh viễn cũng không được như Tô Giản An.Điều khiến Tô Viên Viên khó chịu nhất là Tô Giản An dù có bị uy hiếp thế nào đều mang vẻ mặt cười cợt như bây giờ.“Tôi biết rất nhiều người muốn trở thành bà Lục, cũng biết cô so với tất cả mọi người đều tham vọng hơn." Tô Giản An chớp chớp mắt, cười cười, "Nhưng trước khi trở thành bà Lục, cô phải nhanh đến bệnh viện đi."Tô Viên Viên biến sắc: "Tô Giản An, cô muốn làm gì?""Muốn biết hả?" Tô Giản An tươi cười, "Vậy cô nhìn xem."Cô đứng dậy, gọi một cuộc điện thoại, sau đó đi đến cạnh Tô Hồng Viễn: "Cha, vết thương trên chân của Viên Viên rất nghiêm trọng, tôi không thể tìm ra vấn đề nằm ở đâu, con bé vừa kêu đau, phải đưa đi bệnh viện mới được. Nhưng tôi cùng. . . . . . Bạc Ngôn có việc phải đi về , cho nên gọi xe cứu thương cho nó đi."Tưởng Tuyết Lệ sớm biết vết thương của Tô Viên Viên thật ra đã sớm khép lại , Tô Giản An rõ ràng muốn dạy dỗ lại Tô Viên Viên, nhưng bà ta lại không thể nói gì, tay run rẩy không nói được câu nào, suýt ngất đi mấy lần.Không bao lâu xe cứu thương đã tới, Tô Giản An nhiệt tình nói cho bác sĩ người bệnh là Tô Viên Viên.Bác sĩ đỡ Tô Viên Viên lên cáng, Tô Viên Viên phẫn nộ nhìn Tô Giản An rồi lại không thể nói được gì, cuối cùng chỉ có thể bị nâng đi.Tô Giản An cảm thấy nơi này đã hết trò hay , hướng tới Lục Bạc Ngôn cười nói: "Chúng ta