Dưới lầu, Tô Hồng Viễn đã sớm bảo người chuẩn bị cơm trưa, bữa ăn rất phong phú.Lục Bạc Ngôn mang theo Tô Giản An tới nhà ăn, tự nhiên mà kéo ghế cho cô "Ngồi đi."Ồ? Lục Bạc Ngôn đang phục vụ cô sao?Tô Giản An nháy mắt cảm giác chiếm được lợi, hướng tới Lục Bạc Ngôn cười ngọt ngào rồi mới ngồi xuống: "Cám ơn ông xã."Cô nhìn một bàn đầy đồ ăn, động tác lưu loát múc một bát canh vịt hầm đưa tới trước mặt Lục Bạc Ngôn cười tủm tỉm ngoan ngoãn như người vợ nhỏ : "Uống canh trước nhé, canh vịt hầm ngon lắm, anh nếm thử,chút."Lục Bạc Ngôn ghét nhất uống canh thịt vịt , ngoài cười nhưng trong không cười vuốt tóc Tô Giản An: "Cám ơn." Động tác nhìn qua thì có vẻ như đang nựng vợ, nhưng lực tay lại rất lớn."A không cần khách sáo, anh thích là tốt rồi."Tô Giản An biết Lục Bạc Ngôn đang trả thù, cũng đoán được tóc mình khẳng định bị Lục Bạc Ngôn vò thành ổ gà , nhưng vẫn nở nụ cười tỏ vẻ hạnh phúc.Lục Bạc Ngôn rất hài lòng với sự cam chịu của Tô Giản An , tuy rằng không biết rằng tiểu quái thú này có thể nhịn bao lâu, nhưng vẫn là nể tình uống hết canh cô đưa.Tô Viên Viên thấy bát Lục Bạc Ngôn trống không , ân cần cầm lên: "Anh rể, để em múc cho anh một bát nữa. Đầu bếp nhà chúng ta nấu canh rất ngon, anh phải uống nhiều thêm chút.""Cám ơn, nhưng không cần." Lục Bạc Ngôn nói, "Thật ra tôi cũng không thích canh vịt hầm."Động tác của Tô Viên Viên lập tức cứng lại, sắc mặt trở nên vô cùng xấu hổ: “Vừa rồi chị còn rót cho anh. . . . . ." Cô ta còn tưởng rằng Lục Bạc Ngôn thích uống canh vịt hầm .Lục Bạc Ngôn sủng nịnh nhìn Tô Giản An: "Bà xã đích thân múc , đương nhiên tôi muốn uống." Về phần những người khác. . . . . . Cám ơn, không cần.Tô Giản An ngọt ngào cười cười, giống như một giây sau sẽ tiến lên hôn Lục Bạc Ngôn một cái.Tô Viên Viên càng thêm xấu hổ , đồng thời lại cảm thấy ủy khuất, phẫn nộ đặt lại bát canh trước mặt Lục Bạc Ngôn .Tô Giản An hoặc là không làm, đã làm phải làm đến cùng, chỉ chỉ món tôm hùm đất: "Ông xã, em muốn ăn cái đó."Lục Bạc Ngôn hoài nghi Tô Giản An có phải thật sự thích ăn tôm hùm đất không, nhưng cũng đeo bao tay lấy cho cô một con, lại tỉ mỉ lột xác mới bỏ vào đĩa cho cô, "Ôn nhu" dặn dò một câu: "Ăn từ từ."Tô Giản An đúng là rất thích ăn tôm hùm đất mà, nhìn thấy thịt tôm hồng hồng săn chắc liền gật đầu lia lịa, cầm lấy con tôm đã được lột vỏ chấm vào nước xốt ăn ngon lành.Lục Bạc Ngôn: ". . . . . ."Tô Giản An ăn xong một con, vẫn còn dư vị đọng lại, lại lười bóc vỏ, cười tủm tỉm nhìn Lục Bạc Ngôn: "Ông xã, em còn muốn."Lục Bạc Ngôn bình tĩnh ném cho Tô Giản An một ánh mắt, ý tứ là: đừng có đi quá xa.Tô Giản An cũng không quan tâm, nhất quyết duy trì nụ cười nhìn Lục Bạc Ngôn.Thấy thế, Tô Viên Viên tỏ ra "tốt bụng" đề nghị: "Chị ơi, không thì để thím Lưu giúp chị bóc đi. Anh rể hình như không quá bằng lòng, tốt hơn là đừng ép buộc người khác."Tô Viên Viên cảm thấy Tô Giản An đang cố ý tuyên bố quyền sở hữu, bởi vì Tô Giản An biết cô ta thích Lục Bạc Ngôn. Nhưng là hiện tại, cô ta muốn nói cho Tô Giản An —— Lục Bạc Ngôn là loại đàn ông cô không thể khống chế được !Tô Giản An căn bản không để ý tới Tô Viên Viên, chỉ là có chút ủy khuất nhìn Lục Bạc Ngôn: "Hả? Ông xã, anh không muốn sao?"Khóe môi Lục Bạc Ngôn run rẩy.Anh