So sánh với Tần Ngụy cùng Lạc Tiểu Tịch vui vẻ rời đi, Lục Bạc Ngôn và Tô Giản An bên này im lặng hơn rất nhiều, dọc theo đường đi hai người cũng không nói chuyện, thẳng đến khi về nhà.Bác Từ thấy Lục Bạc Ngôn và Tô Giản An cùng nhau trở về , tuy bất ngờ nhưng lại thấy vui vẻ.Nhưng nhìn kỹ lại, vẻ mặt hai người có chút không thích hợp, ông như hiểu ra cái gì, bảo người làm lui xuống, tự mình yên lặng ra ngoài.Trong phòng khách rộng lớn, cũng chỉ hai người Lục Bạc Ngôn và Tô Giản An."Tô Giản An, " Lục Bạc Ngôn lạnh lùng gọi "Sao cô lại ở chỗ đó?"Anh dựa vào cái gì mà chất vấn cô?Bọn họ dù sao vẫn chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa mà thôi, vẫn là Lục Bạc Ngôn tự mình nóiTô Giản An tự tin hỏi lại: "Không phải anh cũng đến đó sao?""Tôi đi là vì công việc. Còn nữa, bà Lục, tôi cũng không giống cô cùng người khác phái mới quen trò chuyện vui vẻ."Nghĩ đến Tô Giản An cùng Triệu Nhiên ngồi cùng nhau không biết đã bao lâu, Lục Bạc Ngôn đã muốn lập tức đóng cửa quán bar kia.Tô Giản An thấy Lục Bạc Ngôn thật sự tức giận, cúi đầu nhìn ngón chân mình: "Tôi nào có trò chuyện vui vẻ? Nếu anh muốn nghe hiện trường tôi khám nghiệm tử thi thế nào, tôi cũng có thể nói cho anh nghe. Hơn nữa ngày hôm qua anh cùng Hàn Nhược Hi ở khách sạn bí mật gặp mặt , tôi có nói gì không?"Lục Bạc Ngôn híp mắt: "Cô đã thấy."Anh ung dung nở nụ cười: "Đã nghe thấy cái gì ?""Anh hứa hẹn với Hàn Nhược Hi hai năm sau cùng tôi ly hôn , tôi đều đã nghe được!"Tô Giản An có chút đắc ý nghĩ —— hừm, để xem, bị cô nắm được nhược điểm, xem anh còn bắt nạt cô thế nào.Lục Bạc Ngôn cáu kỉnh: "Ai nói cho cô đó là hứa hẹn ?""Tai mắt của tôi nói cho tôi biết ." Tô Giản An nói tiếp, "Nhưng tôi mặc kệ quan hệ giữa anh và Hàn Nhược Hi khanh khanh , cho nên anh cũng đừng quản chuyện của tôi."Lục Bạc Ngôn cười yếu ớt, tới gần Tô Giản An."Ghen tuông?"Tô Giản An theo bản năng muốn phủ nhận, nhưng chỉ là phủ nhận cũng vô nghĩa.Cô cười rạng rỡ: "Dựa theo cách nghĩ của anh, anh cũng ghen tuông?"Lục Bạc Ngôn không nghĩ tới, cô vợ mới cưới này của mình cũng rất nhanh trí, liền cong khóe môi: "Bà Lục, con người tốt hơn là nên có tính tự giác một chút."Hàm ý, Tô Giản An rất để mắt tới anh .Tô Giản An chớp chớp mắt: "Lục tiên sinh, anh không ghen à?" Sau đó cô nổi giận, "Vậy còn không cho tôi cùng người khác trò chuyện, mà lại cùng bạn gái tin đồn hẹn hò! Vậy là không công bằng! Chuyện không công bằng tôi không muốn chấp nhận! Muốn để tôi duy trì khoảng cách với người khác, anh và Hàn Nhược Hi chia tay rồi nói sau!"Cô làm mặt xấu với Lục Bạc Ngôn rồi chạy lên lầu đi.Ngày tân hôn đầu tiên, Tô Giản An đã vượt qua trong sự oán hận bất bình.Ngày hôm sau.Tám giờ hai mươi phút, Tô Giản An mới khoan thai xuống tầng, bác Từ chào đón : "Thiếu phu nhân, chín giờ cô và thiếu gia sẽ trở về nhà mẹ. Mọi thứ đều chuẩn bị tốt , cô ăn xong bữa sáng là có thể xuất phát."Tô Giản An ngẩn người : "Lại mặt?""Kết hôn ngày thứ ba, phải trở về nhà ." Bác Từ kiên nhẫn nói, "Đây là tập tục của chúng ta, buổi sáng phu nhân đã gọi điện thoại đến dặn dò .""Nhưng mà . . . . ." Tô Giản An tính nhẩm "Hôm qua tôi mới cùng Lục Bạc Ngôn kết hôn , hôm nay. . . . . . là phải ngày mai chứ?""Ngày mai tôi không có thời gian, coi như hôm nay là ngày thứ ba chúng ta kết hôn."Lục Bạc Ngôn tây trang giày da ưu nhã xuống tầng, động tác cài cúc được thực hiện một cách điềm tĩnh và tao nhã, cái loại khí chất quý tộc tỏa ra rất rõ.Tô Giản An im lặng không nói gì.Nhưng có chuyện gì vậy? Cô cùng Lục Bạc Ngôn chỉ là cuộc hôn nhân danh nghĩa, bọn họ cũng chỉ làm theo nhu cầu mà thôi —— anh cần một người vợ để mẹ không phải thúc dục kết hôn; mà cô, cần một người thực lực mạnh hơn cha mình để bảo vệ.Sau bữa sáng, bác Từ đem đồ đã chuẩn bị dồn vào trong cốp xe của Lục Bạc Ngôn: "Thiếu gia, đã có thể xuất phát."Lục Bạc Ngôn đứng dậy đi ra ngoài, Tô Giản An đuổi theo: "Lục Bạc Ngôn, chúng ta có thể không cần đi đến nhà cha tôi , thật ra anh cũng không muốn đi, đúng không?""Người không muốn đi, hình như là cô."Ánh mắt Lục Bạc Ngôn sắc bén như chim ưng, giống như mọi việc đều không thoát khỏi mắt anh.". . . . . ."Tô Giản An ghét nhất là bị nhìn thấu, nhưng Lục Bạc Ngôn không ngừng nhìn cô, mà còn hoàn toàn là nhìn thấu —— cô quả thật, không muốn quay về cái nhà kia.Vì nơi đó, từ năm mười lăm tuổi, cô đã không còn coi đó là nhà nữa.Năm Tô Giản An mười lăm tuổi, mẹ cô tình cờ phát hiện cha mình, Tô Hồng Viễn ngoại tình đã nhiều năm, ở bên ngoài thậm chí còn có cô con gái chỉ kém Tô Giản An ba tháng tuổi.Mẹ cả đời chỉ yêu Tô Hồng Viễn, sự kích động này nhất thời bà không chịu đựng nổi, bệnh tim tái phát rồi qua đời.Ba tháng sau, Tô Hồng Viễn đem Tưởng Tuyết Lệ cùng Tô Viên Viên về nhà, nói với Tô Giản An,