Thiếp Nhiên thấy anh ta như thế liền giải thích thêm, “Tôi không giết ông ta.
Lúc đó Hoắc Hoành ở bên cạnh yêu cầu tôi bắn ANI chết ông ta, tôi không muốn rước phiền phức vào người nên chỉ bắn vào ngực, cấp cứu rồi là không có vấn đề gì nữa.
” Người này quả thực chẳng hợp nói đùa chút nào cả! Sau khi Lệ Xuyên Lâm nghe cô nói vậy mới yên tâm, lại hỏi: “Sao anh ta lại yêu cầu cô bắn chết người kia?” Nhiếp Nhiên nhún vai vô vị, “Không biết, lúc đó bọn họ cãi nhau ở trong phòng họp, chắc là nội chiến, sau đó lúc đánh nhau không cẩn thận làm súng văng tới chỗ tôi ngồi.
”“Là không cẩn thận, hay là cố ý?” Lệ Xuyên Lâm nhíu mày.
Nhiếp Nhiên ngồi ở bên cạnh anh ta cũng nghiêm mặt suy nghĩ: “Những cái đó tôi không biết, nhìn thì thấy giống như là bất cẩn mà thành thôi, nhưng cuối cùng tôi lại cảm thấy có vấn đề.
”Ngày đó, Hoắc Hoành yêu cầu cô tự mình đưa cơm tới, nhưng sau đó, trong phòng họp cãi nhau thế nào cô đều nghe thấy hết, quả thực là có một người bị thương.
Trong chuyện này khó mà tra ra thật giả được.
Đây cũng là lý do mà lần trước cô cắt đứt liên quan với Hoắc Hoành.
Người đàn ông kia luôn có thể chụp mũ lên đầu đối phương bất kỳ lúc nào, thật sự rất khó phòng bị.
7��Giờ Vệ Vi đã coi tôi như tâm phúc, cho nên vì vấn đề antoàn, tôi nghĩ nên sớm khai thác tin tức về công ty này, sau đó lập tức ra tay.
” Lệ Xuyên Lâm im lặng một lúc lâu mới đáp: “Chúng tôi phát hiện ra Bất động sản Trúc Mậu chỉ là một cái vỏ rỗng, nguồn tài chính của công ty này quả thực có vấn đề.
” Nói vô nghĩa! Nhiếp Nhiên liếc mắt khinh bỉ.
Từ lúc cô phát hiện ra Công ty Trúc Mậu bị Lưu Chẩn giấu đi thì đã biết là nguồn tài chính có vấn đề rồi.
Cô nóng nảy thúc giục, “Còn gì nữa?”.
“Chỉ tra được tới tháng trước, bọn họ đã chuyển ra một lượng tiền lớn, nhưng còn chưa tra ra được nơi nhận tiền, cũng không3tra ra được nội dung bọn họ chuyển tiền.
” Ánh mắt Nhiếp Nhiên trầm xuống, trên mặt xuất hiện vẻ nghiêm túc, “Hẳn là bọn họ đang buôn lậu vũ khí.
” “Cô có chắc không?” Lệ Xuyên Lâm quay đầu nhìn cô chăm chú.
Anh ta cũng từng