Chị Vi, các mục của Bất động sản Mạc Hưng đã được xử lý sạch sẽ, không có vấn đề gì nữa.
Chị mau thử kiểm tra xem, nếu không có vấn đề gì nữa thì tôi sẽ cho nhập vào kho.
” Giữa trưa ngày hôm sau của hôm sau, Nhiếp Nhiên mang ba bản số sách đi tới trước mặt Vệ Vi.
Vệ Vi thả tài liệu trong tay ra, nhận sổ sách từ tay cô và xem xét cẩn thận.
Chồng tài liệu dày cộp đã che chắn toàn bộ tầm mắt cô ta, căn bản không hề nhìn thấy móng tay của Nhiếp Nhiên lơ đãng chạm vào nước ở trong cốc.
Nước gợn lên một chút vằn nước, sau đó lại tĩnh lặng trở lại.
“Ừ, không có vấn đề gì.
” Vệ Vi xem xong liền đưa lại cho cô, sau đó cầm cốc trên bàn lên uống nướcNhiếp Nhiên khẽ nhếch môi một cái, vốn còn tưởng phải chờ một chút thời gian, không ngờ cô ta lại là người nhanh khát nước như vậy.
“Vâng, vậy tôi đi nhập vào kho đây.
”Quả nhiên, không bao lâu sau, Vệ Vi khẽ cau mày, tay chống lên đầu, vẻ mặt đau đớn.
Nhiếp Nhiên quan tâm hỏi han: “Sao thể ạ? Có phải chị lại thấy khó chịu rồi không?” “Không sao, chỉ là thấy hơi đau đầu thôi.
” Vệ Vi cũng không hiểu nổi tại sao tự nhiên đầu lại đau thế nàyRõ ràng là cô ta đã uống thuốc sau khi ăn xong rồi mà“Hay là chị đi nghỉ ngơi đi, những việc này để tôi làm là được.
” Vệ Vinghe Nhiếp Nhiên đề3nghị như thế, lại cảm thấy đau đầu không chịu nổi, liền cau mày nói: “Thế cũng được, vậy công việc nhờ vào cô cả nhé.
”“Khách sáo gì chứ, chị mau vào phòng trong nghỉ ngơi đi.
” Nhiếp Nhiên dìu cô ta đi vào trong phòng nghỉ.
Chờ đến lúc đi ra, vẻ quan tâm trên mặt cô đã biến mấtThuốc này có tác dụng nhanh, mất tác dụng cũng nhanhCô phải tranh thủ thời gian mới được! Cô tính toán thời gian thuốccó tác dụng, sau đó đeo găng tay vào, lấy từ trong túi xách của VệVi ra chìa khóa điện tử, sau đó dùng con chip sao chép cao cấp màmình mượn từ chỗ Lệ Xuyên Lâm để sao chép lại toàn bộ bộ nhớ của chìa khóa điện tử kia.
Thời gian tích tắc trôi đi! Ở phòng trong dường như có một chút động1tĩnhNhiếp Nhiên tăng tốc, vất vả lắm mới cho đến lúc sao chép hoàn thành 100%Ngay sau đó, cô thả chìa khóa vào lại trong túi, hơn nữa cũng đổ cốc nước kia đi, lại rót một cốc nước khác đặt lên bànSắp xếp xong toàn bộ, cô mới ngồi trở lại vị trí của mình xử lý nốt các việc còn lại.
Ánh mặt trời dần ngả về Tây, bầu trời ở thành phố A vào cuối thu tối rất nhanh.
Đèn đường vừa lên, Nhiếp Nhiên cũng làm xong toàn bộ công việc, sau đó một mình rời khỏi tòa nhà văn phòng.
Cô đứng ở một cửa hàng ăn nhanh đông khách ngay bên dưới tòa nhà xử lý bữa tốiSau đó, cô đi xuyên qua đám người, tiến vào trong toilet, nhanh chóng thay đổi hóa trang, sau khi mặc một cái áo khoác của nam lên người8thì âm thầm ra ngoài từ cửa sauTrong con ngõ nhỏ sâu hun hút chỉ có tiếng bước chân vội vã của cô, cuối cùng, cô đứng ở trước một cửa hàng quen thuộc“Cốc cốc cốc! ” Rất nhanh, từ đằng sau cánh cửa có tiếng của người đàn ông trung niên kèm theo tiếng bước chân mỗi lúc một gần hơn, “Ai thể hả, nửa đêm nửa hôm không cho người ta ngủ à!