Nhìn thấy Đường Tâm Nhan đặt tấm thẻ ở bên cạnh tay mình, Đường Vũ Nhu càng nổi giận hơn, cô ta cũng không nghĩ gì, đố kỵ khiến cô ta thẳng thừng vứt tấm thẻ xuống đất.
“Xin lỗi, tôi sẽ không phục vụ cho cô đâu.
”
Vỗn dĩ Đường Tâm Nhan không muốn quan tâm tới Đường Vũ Nhu, nhưng hành động này của cô ta lại khiến Đường Tâm Nhan nổi giận.
“Đường Vũ Nhu, tôi mong cô nhặt thẻ lên ngay.
”
Trong giọng nói của Đường Tâm Nhan vẫn mang vẻ ngọt ngào như cũ, nhưng trong đôi mắt xinh đẹp lại mang theo ánh sáng sắc lạnh.
Đường Vũ Như hừ lạnh một tiếng.
“Tôi sẽ không nhặt lên cho cô đâu, hơn nữa tôi không những không nhặt, tôi còn…” Đường Vũ Nhu thẳng thừng đi ra khỏi quầy thanh toán, dùng sức giẫm lên thẻ.
Nhìn thấy cảnh tượng này, đáy mắt Đường Tâm Nhan lướt qua ánh sáng lạnh buốt.
“Tôi sẽ đi tìm cửa hàng trưởng của các cô.
”
Đường Tâm Nhan cười, nói với nhân viên bán hàng ở bên cạnh.
Nhân Viên bán hàng vừa nhận ra thân phận của Đường Tâm Nhan, không kìm được mà giật nảy mình.
“Đường Vũ Nhu, lần này cô thật sự xong đời rồi, cô ấy là người phụ nữ của Mặc Trì Úy, cô còn không mau xin lỗi đi, nếu như đợi cửa hàng trưởng tới rồi, cô sẽ không có kết quả tốt đẹp đâu.
”
Đồng nghiệp kéo Đường Vũ Nhu sang một bên, có lòng khuyên bảo.
Đường Vũ Nhu hừ lạnh một tiếng.
“Ở trên thế giới này, tôi có thể xin lỗi bất kỳ ai, nhưng duy nhất không phải là cô ta, nếu như không phải là con tiện nhân này, hôm nay tôi cũng sẽ không rơi vào bước đường phải đi làm công để duy trì cuộc sống, cô ta chính là một con tiện nhân.
”
Đường Vũ Nhu gằn giọng nói, nghe thấy những lời này của cô ta, đồng nghiệp ở bên cạnh giật nảy mình.
“Cô… thật sự chết chắc rồi.
” Đồng nghiệp vô cùng thương cảm nhìn cô ta một cái, sau đó lập tức đi về phía văn phòng của cửa hàng trưởng.
Không bao lâu sau, cửa hàng trưởng lập tức đi tới trước mặt Đường Tâm Nhan.
“Cô Mặc, thật sự xin lỗi, tôi lập tức kêu cô ấy xin lỗi cô.
” Cửa hàng trưởng lấy lòng nói với Đường Tâm Nhan, sau đó hai mắt rơi xuống người Đường Vũ Nhu.
“Đường Vũ Nhu, lập tức xin lỗi cô Mặc nhanh lên.
” Cửa hàng trưởng vội vàng ra lệnh, một khi đắc tội với cô Mặc, cô ta thật sự sợ nửa đời hạnh phúc với cửa hàng nhỏ của mình sẽ bị Mặc Trì Úy thu mua luôn mất.
“Xin lỗi cô ta? Cửa hàng trưởng, cô không sao chứ?” Đối với sự phân phó của cửa hàng trưởng, Đường Vũ Nhu khịt mũi, mặt khinh thường: “Tôi sẽ không xin lỗi một con tiện nhân đâu, vậy thì sẽ hạ thấp tôi quá đấy.
”
Cô ta châm biếm không chút che giấu nào.
“Bốp…” Một tiếng bạt tai lanh lảnh vang lên, nó nặng nề rơi xuống mặt Đường Vũ Nhu.
“Trước đây tôi đã nói rồi, nếu như cô còn dám sỉ nhục tôi nữa tôi bảo đảm sẽ không để cô dễ chịu đâu.
” Đường Tâm Nhan không nhanh không chậm phủi tay:
“Phấn trên mặt dày quá đấy, buồn nôn thật, cửa hàng trưởng, loại người như này giữ lại trong cửa hàng chỉ hạ thấp giá trị của cửa hàng thôi.
”
Đường Tâm Nhan cười nói.
Mặt cửa hàng trưởng vẫn luôn treo nụ cười nịnh nọt.
“Không sai, cô Mặc nói chí phải, lát nữa tôi sẽ khai trừ những nhân viên không nghe lời.
” Cửa hàng trưởng biết điều nói, sau đó tự mình nhặt thẻ lại.
“Nhanh… Nhanh thanh toán cho cô Mặc đi, giảm hai mươi phần trăm cho cô Mặc nữa.
”
Một nhân viên bán hàng khác lập tức xử lý xong thủ tục thanh toán, cung kính đưa túi hàng và thẻ cho Đường Tâm Nhan.
“Đường Tâm Nhan, cái thứ…” Hai chữ tiện nhân còn chưa nói ra khỏi miệng thì bàn tay phải của Đường Tâm Nhan đã giơ lên, cơn đau trên má khiến Đường Vũ Nhu im miệng lại, thế nhưng ánh mắt tràn ngập sự phẫn nộ vẫn luôn hằn học nhìn chằm chằm cô.
“Cô Mặc, để tôi tiễn cô.
”
Cửa hàng trưởng nhiệt tình đưa Đường Tâm Nhan ra khỏi tiệm, nhìn thấy cô lái xe rời đi, cửa hàng trưởng mới quay đầu đi đến trước mặt Đường Vũ Nhu.
“Cô… lập tức cút ngay cho tôi, tôi không cần nhân viên như cô.
”
…
Mặc dù chuyện của Đường Vũ Nhu ảnh hưởng tới tâm trạng của mình nhưng sau khi về đến nhà, trên mặt Đường Tâm Nhan vẫn