Mặc dù sự thật đã được phơi bày những vẫn còn có sự khác biệt.
"Có khác gì nhau không?" Úc Thiếu Mạc lạnh lùng nhìn Ninh Kiều Kiều: "Tôi nhớ mấy ngày trước khi cô tới ngủ với tôi cũng mặc váy ngắn đến đầu gối.
Sao chưa được mấy ngày liền hận không thể lột [email protected] bản thân mình ra vậy?"
Anh đã công khai những chuyện riêng tư giữa hai bọn họ.
Ninh Kiều Kiều cúi đầu xuống, bàn tay nhỏ bé nắm chặt thành nắm đấm, mạnh mẽ cắn chặt môi.
Im lặng.
Trong phòng lập tức yên tĩnh chỉ có âm thanh phát ra từ máy hát, Ninh Kiều Kiều chịu đựng đủ loại ánh mắt.
Úc Thiếu Mạc lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Ninh Kiều Kiều, nhìn từng mảng da thịt lộ ra ngoài, trong đôi mắt sắc bén như chim ưng lộ ra tia khát máu.
"Tắt nó đi! Đang bật nhạc chết tiệt nào vậy?"
Bỗng nhiên Úc Thiếu Mạc giận dữ quát.
Thậm chí một số người phụ nữ nhút nhát còn sợ hãi hét lên.
Tiếng nhạc nhanh chóng dừng lại, Ninh Kiều Kiều vẫn đứng tại chỗ, cô đã trở thành tâm điểm.
Kha Kiêu ôm lấy người phụ nữ ở trong ngực và nhìn Ninh Kiều Kiều một cách hứng thú.
Cô gái bốn mắt này thật sự là thứ mà anh ta đưa cho Úc lão nhị sao?
Hơi thú vị đó.
Nhị thiếu của nhà họ Úc một đêm nói chuyện chưa quá ba câu vậy mà cô gái bốn mắt này vừa mới tới thì anh vừa tức giận vừa chửi thề.
Quản lý đang canh giữ ở ngoài cửa nghe thấy tiếng nhạc ở bên trong dừng lại lại thấy hai người Ninh Kiều Kiều đi vào đã lâu vẫn chưa ra ngoài liền lập tức đẩy cửa đi vào: "Mạc thiếu.
.
"
Phanh!
Một chai rượu đập về phía cửa, người quản lý không kịp né tránh liền bị đập vào đầu đến chảy máu.
"Cút ra ngoài!"
Úc Thiếu Mạc hét lên đầy giận dữ, ánh mắt đỏ hoe nhìn chằm chằm vào Ninh Kiều Kiều.
Đôi mắt Ninh Kiều Kiều bình tĩnh chịu đựng cảm giác áp bức mãnh liệt từ Úc Thiếu Mạc.
Không phải là cô không sợ, nhưng sợ thì có ích gì?
Đầu người quản lý bị đập đến chảy máu liền đi ra ngoài, không lâu sau thì ông chủ của quán bar tới, gật đầu rồi khom lưng liên tục nói những lời tốt đẹp với Úc Thiếu Mạc.
Cũng may lần này Úc Thiếu Mạc không có cầm chai rượu đập người, ánh mắt anh lạnh lùng liếc Ninh Kiều Kiều một cái rồi nhìn chằm chằm vào ông chủ quán bar: "Ở đây có phòng bếp không?"
Ông chủ hơi sửng sốt rồi lập tức trả lời: "Có! Có! Có!"
Hãy nghĩ đến là quán bar thì nhà bếp ở đâu ra! Nhưng Mạc thiếu nói muốn có