"Xin lỗi đã làm phiền, tôi muốn nói chuyện với cô một chút."
Đột nhiên phía sau liền vang lên một giọng nói của một người phụ nữ.
Ninh Kiều Kiều định thần lại liền nhìn về phía sau, chỉ thấy một người phụ nữ đang đứng ở cửa nhìn chằm chằm vào cô.
"Cô là ai?"
Ninh Kiều Kiều nhìn người phụ nữ xinh đẹp trước mắt, không biết vì sao, cô cảm thấy người phụ nữ này có chút quen mắt giống như là đã gặp ở đâu đó vậy.
"Cô không biết tôi?" Bạch Tuyết hơi ngạc nhiên nhìn Ninh Kiều Kiều.
"Tôi có nên biết cô không?" Ninh Kiều Kiều hỏi ngược lại.
Mặc dù cô cảm thấy người phụ nữ này quen mắt nhưng nhất thời lại không nhớ ra đã gặp ở chỗ nào, thế nhưng chắc chắn không phải là người mà cô quen thuộc, nếu không thì cô đã nhớ ra rồi.
Nhìn dáng vẻ của Ninh Kiều Kiều cũng không giống như đang nói dối, chẳng lẽ cô thật sự không nhớ rõ cô ta sao?
Bạch Tuyết cũng lười đi tìm hiểu kỹ, cô ta nhìn Ninh Kiều Kiều rồi nói: "Hai ngày trước chúng ta đã gặp nhau, lúc đó cô đứng ở trạm xe buýt chờ xe buýt, còn tôi ngồi trong xe của Mạc thiếu.
Sau đó chúng ta cùng ngồi chung một chiếc xe.
Thế nào rồi, cô nhớ ra chưa?"
Ninh Kiều Kiều cau mày nhìn Bạch Tuyết, theo lời nói của Bạch Tuyết mà nhớ thì cô liền tỉnh táo lại và ngạc nhiên nhìn Bạch Tuyết.
Cô ta là người phụ nữ ngồi giữa cô và Úc Thiếu Mạc! Sau đó còn..
Ninh Kiều Kiều đỏ mặt, cô cúi đầu ho nhẹ một tiếng rồi nói: "Cô tìm tôi có việc sao?"
Cô không cảm thấy các cô vừa mới chỉ gặp qua một lần mà người đẹp này liền muốn chạy đến ôn chuyện với cô.
"Tất nhiên là có việc rồi! Cô ra giá đi, cần bao nhiêu tiền thì cô mới có thể rời khỏi Mạc thiếu?" Bạch Tuyết nói thẳng.
"Hả?" Ninh Kiều Kiều ngẩn người.
"Tất cả mọi người đều ra ngoài lăn lộn, vậy thì mở cửa sổ và nói thẳng ra vậy.
Bây giờ người Mạc thiếu hứng thú nhất là tôi, nhưng sự xuất hiện của cô khiến ta có cảm giác nguy cơ rất lớn! Rõ ràng Mạc thiếu có hứng thú với cô, chỉ cần cô đồng ý rời khỏi Mạc thiếu thì nói đi, cô muốn bao nhiêu tiền?" Bạch Tuyết có chút không kiên nhẫn nói.
Cô ta ghét nhất khi đối phó với