Những từng lời nói của Thẩm Dao phát ra như đang cầm một con dao tự cứa vào tim anh ta, rất đau.
Thứ tình cảm không thuộc về mình đáng lẽ ra anh nên từ bỏ sớm rồi quay lại đón nhận tình cảm mới, nhưng vì sự ngoan cố mà anh ta đã đánh mất người yêu mình.
Nước mắt Vương Tư Truy chợt giọt xuống hai bên vai Thẩm Dao, thoáng chốc cô khẽ giật mình khi cảm nhận được Vương Tư Truy đang khóc.
Vương Tư Truy giọng khàn khàn khẽ thỏ thẻ vào tai Thẩm Dao :
_ Tiểu Dao, Anh xin lỗi ! nhưng xin em đừng trốn tránh tình cảm của mình, anh không cầu mong em tha thứ cho anh chỉ là anh muốn em cho anh một cơ hội để yêu thương và chăm sóc em, có được không ?
Hai mắt Thẩm Dao nhắm nghiền lại và im lặng nhưng thực chất cô trầm suy.
Nghe những lời thật lòng thật tâm của Vương Tư Truy khiến cô một lần nữa tin tưởng, trong phút chốc cơ thể cô bỗng nhiên thả lỏng.
Được rồi, cô nên thử đánh cược bản thân chấp nhận tha thứ cho Vương Tư Truy, tuy tha thứ không thể làm thay đổi quá khứ nhưng nó có thể mở rộng tương lai của hai người.
_ Tư Truy
Bất ngờ Thẩm Dao khẽ quay người lại rồi ôm chầm lấy Vương Tư Truy, khiến anh ta nhất thời bàng hoàng nhưng nhanh chóng anh ta choàng tay ôm lại cô.
_ Tiểu Dao, em chủ động ôm anh như thế này có phải em đã tha thứ cho anh và cho anh cơ hội đúng không
_ Ừm, nhưng anh không được khiến em phải thất vọng nữa đâu đấy
Nhận được sự chấp nhận, Vương Tư Truy tức thời vui sướng muốn nhảy đành đạch lên nhưng vẫn nên kiềm chế thì vẫn nên, anh ta cứ thế mà ôm siết chặt Thẩm Dao.
Nhưng bị anh ta ôm chặt khiến Thẩm Dao có chút không thoải mái vì phần bụng của cô đang khó chịu, cô nhăn mặt ra lệnh.
_ Anh mau buông em ra trước đã, bụng em đang khó chịu đó
_ Hở ? hả...À được được
Anh ta giật bắn người vội vàng buông người Thẩm Dao ra, nhưng lúc này ánh mắt anh ta mới dừng bụng của cô, Vương Tư Truy thoáng hoang mang.
_ Tiểu Dao, bụng của em...
_ Làm sao ? anh không định chịu trách nhiệm với em sao
Hai mắt Vương Tư Truy trợn tròn như không thể tin được, vậy là bé con xuất hiện khi đêm hôm anh cưỡng bức cô.
Nhưng mà anh đã làm ba rồi, bất chợt nước mắt Vương Tư Truy rơi như mưa, ngay bây giờ anh rất hạnh phúc.
Được người mình yêu tha thứ và còn được thăng chức làm ba, quả là hạnh phúc biết bao.
Không nói không rằng mà Vương Tư Truy cúi xuống hôn nhẹ vào bụng đã nhô lên của Thẩm Dao, sau đó một phát hôn ngấu nghiến vào đôi môi mỏng manh của cô.
_ Ưm
Tuy kỹ thuật hôn của cả hai có chút vụng về vừa luống cuống