Hơn nữa, khi nhìn thấy hai người hôn nhau, cô ta đã gọi cho anh hai lần, nhưng lần nào cũng vang lên thông báo rằng đối phương không nghe máy.
Vào thời khắc đó, họ đang làm gì trong phòng?
Cô ta ngồi đó không ngừng suy đoán, không thể nhịn được suy nghĩ lung tung, những suy nghĩ ấy khiến cô ta muốn phát điên.
Cảm xúc của cô ta chưa bao giờ mất kiểm soát như vậy, nếu còn tiếp tục như thế này, cô ta sẽ thực sự bị ép đến phát điên mất.
Chắc chắn đây là một đêm không ngủ.
Suy nghĩ của Thẩm Hải Băng rối bời, trong lòng cáu kỉnh, không thể bình tĩnh được, cũng không có tâm trạng để làm bất cứ việc gì.
Ở một nơi khác.
Buổi tiệc liên hoan mùa xuân năm nay cũng khá hay, đặc biệt là phần tướng thanh và tiểu phẩm, khiến Diệp Giai Nhi thích thú phải bật cười.
Sau đó, cô nghe thấy bên tai có tiếng thở đều đều.
Cô cúi đầu xuống thì thấy hóa ra người đàn ông gối đầu trên đùi cô đã ngủ say từ lúc nào.
Đường nét trên gương mặt tuấn tú của anh trông mềm mại hơn hẳn bình thường, mái tóc ngắn xõa xuống, mấy sợi lòa xòa che đi đôi mắt anh, lại càng tăng vẻ tùy ý.
Anh chỉ mặc một chiếc áo sơ mi lụa màu đen, dưới ánh đèn chiếu vào càng thêm bóng mịn, sờ vào có cảm giác rất thích.
Nhưng cúc áo trước ngực lại bị lệch hai ba cái, khuôn ngực lớn màu đồng lộ ra khiến cô phải đỏ mặt.
Nhìn khuôn mặt đang say ngủ của anh, Diệp Giai Nhi nhẹ nhàng giơ tay lên chạm vào hàng lông mày, sống mũi thẳng và đôi môi như lá phong của anh.
Anh như kiệt tác hoàn hảo nhất của Thượng Đế, mỗi nơi đều toát lên hương vị sâu lắng và tao nhã, sao có thể không khiến phụ nữ mê mẩn cho được?
Cô chưa bao giờ nghĩ đến việc mình sẽ kết hôn với một