Suy nghĩ này nổi lên càng ngày càng rõ ràng, đồng thời cũng càng ngày càng kiên định!
Dù sao cũng đã đến nước này, đã không còn chỗ để quay đầu, đồng thời, đối với quyết định về việc làm này của mình cô ta cũng không hối hận, ngược lại còn cảm thấy rất vui!
Có thể cùng người đàn ông như vậy ở bên nhau, cô ta còn có gì không vừa lòng?
Cắn răng, hít một hơi thật sâu, Trần Dĩ Ninh đưa tay, đột nhiên ôm lấy Thẩm Hoài Dương từ phía sau, ôm thật chặt, nhưng lại kích động như vậy… Nếu như nói lần trước là ám chỉ, như vậy lần này chính là trắng trợn mời!
Mặc dù cách chiếc áo khoác màu đen, nhưng Trần Dĩ Ninh cũng có thể cảm nhận được rõ ràng cơ bụng rắn chắc của anh, khiến cô ta đỏ mặt tim run.
Lần đầu tiên cách anh gần như vậy, trong mũi tất cả đều tràn ngập hơi thở thuộc về anh.
Cô ta cảm thấy mình không thể thở nổi, tất cả mọi thứ của anh đều khiến cô ta điên cuồng mê luyến như vậy… Thẩm Hoài Dương nheo mắt lại, không để lại dấu vết kéo tay cô ta ra, giọng nói so với vừa rồi đã trầm hơn rất nhiều.
“Cô giáo Trần là bạn của mợ Thẩm, chuyện này, đương nhiên tôi sẽ giúp…”
Nghe vậy, trái tim Trần Dĩ Ninh lập tức cuồng hỷ, anh đã đồng ý! Anh đã đồng ý!
Nhìn đi, cho dù không có Diệp Giai Nhi, cô ta cũng có thể tự mình làm được, Thẩm tổng cũng có cảm giác với cô ta!
Nhưng chờ đến khi cô ta hiểu rõ câu nói kia của anh, lại cứng đờ, sự mừng rỡ rút đi, sắc mặt cô ta tái nhợt, thay vào đó là sự khó xử không lời.
Cô giáo Trần đã là bạn của mợ Thẩm, chuyện này đương nhiên tôi sẽ giúp… Anh sẽ giúp cô ta, chỉ vì cô ta là bạn của Diệp Giai Nhi, như thế mà thôi.
Trong nháy mắt, tất cả xấu hổ vây quanh cô ta, gương mặt đỏ như máu, không có cách nào ngẩng đầu lên, đây là khoảnh khắc xấu hổ nhất cả đời này của cô ta.
Nhất là lại còn ở trước mặt anh.
“Cô là bạn của mợ Thẩm,