Khi giọng nói trầm thấp vang lên, một số người trên bàn cũng như những người xung quanh đang chờ xem kịch, đều nhìn về phía nơi âm thanh phát.
Đó là một người đàn ông.
Mặc một bộ quần áo sọc xanh, cổ áo kéo tới ngực, trên cổ đeo một chiếc vòng bằng da thật màu đen, kết hợp với chiếc quần bó sát màu đen, đôi chân dài liền lộ ra hoàn toàn.
Mái tóc ướt xoăn nhẹ, lông mày lạnh lùng cao ngạo, cùng với ánh mắt sắc
bén.
Khi anh bước ra khỏi đám đông, tất cả mọi người gần như đều nín thở ngay lập tức.
Khí chất này, vẻ đẹp này.
Thật kinh diễm.
Đừng nói đến những người phụ nữ ở đây, ngay cả ánh mắt của các cánh đàn ông cũng hiếm khi kinh ngạc trước hình ảnh cùng với khí chất của người cùng trang lứa này.
Cảnh tượng im lặng trong khoảng một phút, mãi cho đến khi vang lên tiếng hét thất thanh của một người
phụ nữ mới bị phá vỡ.
“Mẹ nó, anh chàng này cũng đẹp trai quá đi!”
“Đây rốt cuộc là vẻ đẹp thần tiên gì vậy?”
“Hãy nói cho tôi biết, đây là công tử nhà nào ở Giang Thành? 10 phút, tôi muốn toàn bộ thông tin về anh ta, a a a a! Tôi chưa từng thấy người nào đẹp trai đến kinh diễm như vậy, thật gợi cảm.
”
Những âm thanh xung quanh bắt đầu tăng lên.
Người đàn ông ở giữa trung tâm của
cuộc thảo luận, vô cùng bình tĩnh lạnh lùng, nhưng ngũ quan và khí chất của anh ta đã làm đảo lộn tất cả chúng sinh.
Đây thực sự giống như bong hoa lạnh lùng
Người đàn ông tiến lên một bước, kéo ghế dựa ở bên cạnh Mộ An An, rồi ngồi xuống.
Tiếng ghế cọ sát đất vang lên khiến Mộ An An kinh sợ phục hồi lại tinh thần.
Nhưng một giây sau khi lấy lại tinh thần, cô liền gắt gao nhìn chằm chằm người đàn ông bên cạnh.
Bác sĩ Cố: “Đây là Thất gia sau khi dịch dung sao?”
Mộ An An trong lòng cũng có ý nghĩ này.
Nhưng không có cách nào hoàn toàn chắc chắn.
Trong khi tất cả mọi người đang chìm đắm trong vẻ đẹp điên cuồng của người đàn ông, thì Giang Phong cũng đã phục hồi lại tinh thần.
Hắn nhìn người đàn ông ở trước mặt từ trên xuống dưới.
Hoàn toàn xa lạ.
Là đại thiếu gia thân phận cao quý giàu có của Giang Thành, về cơ bản hắn đều biết những người ở trong phạm vi này, cho nên đối với Tông Chính Ngự sau khi dịch dung, hắn cảm thấy rất xa lạ.
Nhưng nhìn khí chất thì không giống người thường.
Mặc dù chiếc du thuyền này là do Giang Phong sắp xếp, nhưng người ở bên trong rất pha tạp, bạn bè dẫn theo bạn bè, cái vòng bên này, cái vòng bên kia, có rất nhiều người đến, chính Giang Phong cũng không nhận ra tất cả mọi người.
Giang Phong sau khi suy nghĩ xong
liền hỏi: “Vị tiên sinh này, không biết xưng hô như thế nào?”
“Họ Mộ.
” – Người đàn ông trả lời, giọng nói trầm thấp như tiếng súng, làm tăng thêm vẻ gợi cảm cho toàn bộ hình ảnh của anh ta.
Mọi người xung quanh lại hít thở không thông.
Hai anh em Giang Phong và Gang Cầm, khi nghe đến “họ Mộ”, vẻ mặt của bọn họ đều có chút khác thường.
Bởi vì người vợ đầu tiên của ba bọn họ chính là họ Mộ, bao gồm cả tập đoàn dược phẩm của Giang gia hiện tại, đời trước cũng là Mộ thị, cho nên
đối với họ“MỘ” này, có chút mẫn cảm.
Hai anh em lại liếc nhìn nhau.
Giang Phong nói: “Xin chào Mộ tiên sinh, trước đây tôi chưa từng thấy qua, anh không thường ở đây chơi sao?”
“Mới vừa về nước.
”
Mộ tiên sinh đơn giản ném ra ba chữ, mặt mày có chút không kiên nhẫn.
Bên cạnh, Mộ An An không ngừng nhìn trộm anh ta.
Thiếu niên tóc bạc vô cùng kiêu ngạo,
dung mạo của anh ta còn mang theo một chút nổi loạn.
Anh xoay đồng hồ đeo tay, ánh mắt vô tình liếc nhìn Mộ An An đang ở bên cạnh mình.
Mộ An An vốn dĩ đang nhìn anh, kết quả bị ánh mắt đối phương quét qua như vậy, bốn mắt liền nhìn nhau mà không kịp phòng bị.
Mộ An An bị trúng tim đen, liền lập tức đảo mắt.
Trái tim cô đập loạn xạ.
Cô có một loại cảm giác, Thất gia tới bắt mình.
Trong lòng có một nửa cảm thấy được, người này là Thất gia.
Nhưng không có cách nào để xác định hoàn toàn.
Trong tai nghe Bluetooth truyền đến lời nói của bác sĩ cố: “Tôi cảm giác, ánh mắt đó của anh ta….
Là đang muốn phế cô.
”
Bác sĩ Cố: “Đây là Thất gia sao? Nhưng Thất gia, làm sao có thể hạ thấp danh dự của mình như vậy chứ, cho dù có lên du thuyền, cũng không thể tham gia đánh bạc như vậy được.
”
Bác sĩ Cố: “Tiểu thư An An, nếu như
người này là Thất gia, ánh mắt của anh ta đủ đại diện cho việc, cô nhất định chết chắc rồi!”
Bác sĩ Cố: “Lần này, cô làm nũng tỏ ra thảm thương, tôi đoán cũng đều vô dụng thôi.
”
Bác sĩ Cố liên tục nói không ngừng ở trong tai nghe Bluetooth, tâm lý Mộ An An vốn dĩ đang hoảng, lúc này lại vô cùng sốt ruột hơn, cho nên liền trực tiếp tắt nghe Bluetooth.
Mộ tiên sinh ở bên cạnh, mặt mày không kiên nhẫn, khi vệ sĩ đặt con chip đánh bạc trước mặt, anh liền nóng nảy ném ra hai chữ: “Bắt đầu.
”
Lời này