Hoắc Hiển lập tức nói: “Cô bé, đừng
lạnh lùng như vậy.
Mộ An An: “Tôi không có thời gian cùng anh chơi những thứ này,tôi nói đừng chọc giận tôi, cứ như vậy đi.
”
Sau khi cảnh cáo xong, Mộ An An liền rời đi.
Hoắc Hiển lúc này mở miệng: “Tôi đến khoa trầm cảm là vì tìm mẹ của tôi.
”
Mộ An An khựng lại, nhưng vẫn nói: “Không liên quan gì đến tôi.
”
“Bữa tiệc hôm đó, tôi đã nghe trộm được, tôi chắc chắn đó là khoa trầm cảm.
Tôi cũng đã giải thích với chủ
nhiệm về vụ trộm bệnh án và chuyện bệnh nhân kia bị thương.
Tôi đến khoa trầm cảm, tìm mẹ tôi, cần cô giúp đỡ.
”
“Tôi không thể giúp, anh tìm Trần Hoa đi.
”
Mộ An An nói xong liền mở cửa rời đi.
Hoắc Hiển nhìn bộ dạng lạnh lùng này, khẽ thở dài.
Trước kia cảm thấy Mộ An An là một cô gái xấu xí, là một học bá có tính cách trầm lặng.
Nhưng sau khi nhìn thấy góc cạnh sắc sảo của cô ấy, hắn hoàn toàn
nhận ra đây là một tiểu công chúa kiêu hãnh.
Không dễ dàng theo đuổi.
“Có thách thức.
”
Hoắc Hiển đưa ngón trỏ lên lau môi, trong lòng có cảm giác hứng thú đối với thử thách sắp tới.
Mộ An An cảnh cáo Hoắc Hiển xong, liền quay về văn phòng thu dọn đồ đạc để đến khoa điều trị trầm cảm.
Vừa mới bước tới cửa liền nghe thấy tiếng bàn tán.
“Nghe nói gì chưa, hôm qua trang viên Hoắc gia tổ chức tiệc rượu, Thất gia đã dẫn theo tiểu công chúa cùng nhau xuất hiện.
”
“Tất cả đều là tin tức, mười phút sau đã bị gỡ xuống, nghe nói lúc ấy có người đắc tội tiểu công chúa, Thất gia trực tiếp phế người đó, chậc