Khi môi của cô gái chạm vào bờ môi mỏng lạnh lẽo, nhịn không được rùng mình một cái.
Người vốn dĩ đang phát điên đột nhiên cảm thấy ấm nóng.
Chuyện đáng chết hơn là mùi thơm ngọt ngào của thiếu nữ đã trực tiếp làm dịu cơn đau đầu của anh.
Điều này làm cho người đàn ông không ngừng muốn tiến thêm một bước, chế trụ eo cô, hướng về phía thắt lưng…
Mộ An An là lần đầu tiên, cho nên giờ phút này vô cùng căng thẳng và sợ hãi, nhưng mà người đang ôm là Tông Chính Ngự, cái gì cô cũng không sợ nữa, mặc cho hành động của anh khiến cô hoàn toàn biến thành phụ nữ của anh.
Nhưng mà…
Đau quá!
Người đàn ông này bình thường rất mạnh, giờ phút này càng mạnh hơn nữa…
Mà Mộ An An giống như một mảnh thuyền cô độc trôi trên biển, chỉ có thể ôm Tông Chính Ngự chìm nổi, đau vô cùng…
…
Hôm sau.
Trời còn chưa sáng, Mộ An An ánh mắt lanh lợi, phải ứng đầu tiên chính là đau!
Cô cảm thấy tình huống hiện tại của bản thấn giống như những mảnh vụn rơi trên mặt đất… vỡ vụn.
Mà người đàn ông khiến cô như thế đang nằm sấp ở một bên, lộ ra một nửa nhan sắc thần tiên giống như yêu tinh nghịch thiên.
Mộ An An không dám ở lại.
Mặc dù cô rất muốn ngủ nhưng mà bắt buộc phải rời đi trước khi người đàn ông này tỉnh lại, nếu không hậu quả khó lường.
Mộ An An nắm lấy khăn tắm mặc ở một bên mặc vào, lúc xuống giường, trực tiếp ngã quỵ xuống đất.
Thật sự đau quá mà.
Cô dường như là bò ra khỏi phòng.
Bác sĩ Cố vẫn luôn đợi ở bên ngoài.
Người hầu đã bị ông đuổi đi.
Bác sĩ Cố vừa thấy Mộ An An đi ra đã nhanh chóng bước lên phía trước dìu đứng lên, sau đó lặng lẽ đóng cửa lại.
“Cô An An, cô… không sao chứ?”
“Ông đi thử xem!”
“…”
Bác sĩ Cố nhìn thấy dấu vết trên cổ của Mộ An An thì hoàn toàn im miệng.
Trên làn da mềm mại nhẵn nhụi, tất cả đều là dấu vết, Thất Gia… quả nhiên là một người tàn nhẫn!
Bác sĩ Cố dìu Mộ An An quay về phòng.
Mộ An An hỏi: “Đều sắp xếp hết chưa?”
Bác sĩ Cố: “Ừm, đã sắp xếp thỏa đáng cả rồi, thất gia bảo đảm sẽ không biết là cô.
”
Mộ An An gật đầu, đi vào phòng tắm.
“Cô An An…”
Bác sĩ Cố đột nhiên hô lên, sau vài giây trầm mặc lại nói, “Hi sinh cô rồi.
”
Nói xong, bác sĩ Cố thở dài một tiếng rồi lui ra khỏi phòng Mộ An An.
Mộ an An đứng ở cửa phòng tắm, nhìn thấy cửa phòng đóng chặt, hốc mắt cô có chút đỏ, “Một chút cũng không phải là hi sinh, đây vốn dĩ là ao ước của tôi…”
Từ 12 tuổi Mộ An An được Tông Chính Ngự mang về.
Bởi vì mẹ và ông ngoại chết rất thảm, thế cho nên một khoảng thời gian rất dài lúc Mộ An An mới đến Ngự Viên Loan, trạng thái cảm xúc sụp đổ.
Cả đêm cô đều ngủ không được.
Khó khăn lắm mới ngủ được thì cũng sẽ mơ thấy ác mộng.
Sau khi bừng tỉnh sẽ càng không có cách nào khống chế hoảng sợ mà mất đi khống chế hét lên.
Nhưng ngay cả lúc tồi tệ nhất của cô, Tông Chính Ngự vẫn ở bên cạnh cô.
Cô không ngủ được, anh sẽ kể chuyện cho cô nghe.
Cô sợ hãi khóc la, anh sẽ ôm cô trấn an, vẫn luôn nói cho cô biết, co anh ở đây, không cần sợ gì cả.
Thất gia của Mộ An An là một người đàn ông mạnh mẽ như thế đấy.
Mặc dù ở bên ngoài lạnh lùng bạc tình chỉ duy nhất đối với cô là ôn nhu che chở.
Sự quyến rũ tràn ngập như vậy, người đàn ông che chở mình như vây, làm sao có thể bảo Mộ An An đừng động lòng đây?
Cô yêu anh, bắt đầu từ năm 12 tuổi.
Không chỉ là cảm giác ỷ lại, không chỉ là cảm giác trả ơn.
Là yêu, là sự động lòng của người phụ nữ dành cho người đàn ông, tình cảm nhập vào xương cốt.
Cho nên…
Lần này hi sinh cái gì chứ?
Có thể trở thành người phụ nữ của Tông Chính Ngự là niềm ao ước mà cô vô cùng mong muốn.
Chỉ là tình yêu của Mộ An An có điên cuồng nóng bỏng như thế nào đi nữa thì cũng có thể đặt vào trong tim.
Bởi vì cô rất rõ, thất gia rất cưng chiều cô, nhưng chỉ là xem cô như tiểu bối.
Nếu như biết biết Mộ An An vượt quá, làm ra loại chuyện như vậy thì nhất định sẽ tống cô ra nước ngoài.
Mộ An An có thể cả đời này đều giấu tình yêu sâu nặng vào tim nhưng không thể chấp nhận việc rời xa Tông Chính Ngự.
…
Sau khi Mộ An An tắm xong thì liền đi ngủ.
Nhưng ngủ được nửa tiếng thì bị tiếng chuông điện thoại vang lên đâm vào tai.
Cô rất không muốn nghe thậm chí còn bực bội nhưng mà vừa nhìn thấy người gọi là bác sĩ Cố, liền nhịn xuống.
Ngự Viên Loan vô cùng lớn, chiếm diện tích 300 héc ta, ngang bằng một cái sân bay.
Bác sĩ Cố là bác sĩ riêng của Ngự Viên Loan, bình thường đều chờ ở biệt thự chính, có chuyện gì thì gặp mặt rồi nói.
Trừ phi có một số chuyện không cách nào gặp mặt nói được mới gọi điện thoại.
Phản ứng đầu tiên của Mộ An An chính là bên Tông Chính Ngự có chuyện, cho nghe nhanh chóng nghe điện thoại.
“Cô An An, cô nhanh chóng chuẩn bị một chút đi, Thất Gia vô cùng giận