Mộ An An mới vừa gọi điện cho Thất gia, đối phương liền trả lời trong vài giây.
Nhưng người nhấc máy không phải là Thất gia, mà là La Sâm: “Tiểu thư An An, Thất gia đang họp, ngài có chuyện gì thì có thể nói với tôi, tôi sẽ nhắn lại.
”
Mộ An An đang định nói, nhưng nghĩ lại, liền nói: “Không có việc gì, anh nói với Thất gia, họp xong gọi lại cho tôi.
”
Mộ An An nói xong, cũng không nói nhảm nữa, liền cúp điện thoại.
Mộ An An bực bội ném điện thoại sang một bên, liền đi tắm trước, sau đó tẩy đi lớp trang xấu xí ở trên mặt.
Sống chung một mái nhà với tình địch, thì không thề thua kém về nhan sắc được.
Đây là điều cơ bản nhất.
Lo lắng Thất gia gọi điện đến khi cô đang tắm, nên Mộ An An liền đặc biệt cầm theo điện thoại đi
vào phòng tắm.
Nhưng khi cô vừa tắm xong, Thất gia vẫn chưa có gọi điện lại.
Lo lắng chết đi được.
Nói chung, Mộ An An ở nhà ăn mặc rất đơn giản.
Áo hoddie thoải mái, kết hợp với quần dài hoặc váy, tóc buộc đuôi ngựa.
Hôm nay Đường Mật ở đây, nên sẽ khác.
Nhưng lại không thể quá khác.
Cho nên Mộ An An đã chọn một chiếc váy liền ngắn, kiểu dáng đơn giản, phóng khoáng mà không quá diêm dúa.
Tóc được sấy khô, bay tán loạn một cách ngẫu nhiên.
Cô ờ trước gương, nhìn bản thân mát mẻ tươi tắn, mặc dù không có trang điểm, nhưng dù sao tuổi cô còn trẻ, làn da đẹp, có ưu thế.
Mộ An An đang soi gương, thì chuông điện thoại liền vang lên.
Cô vội vàng đi tới xem thử,