Mộ An An mới vừa nói xong, Tông Chính Ngự ở bên kia liền kêu người đi sắp xếp.
Thấy vậy, Mộ An An liền nhanh
chóng nói: “Thất gia, cháu nói giỡn thôi, chú đừng coi là thật.
”
Tông Chính Ngự: …
“Chỉ là đùa một chút thôi, con người Đường tiểu thư rất tốt.
” -Mộ An An giải thích: “Thất gia, cháu muốn đi ngủ một giấc, buổi tối còn làm thêm.
”
“Uh.
”
“Cháu cúp máy đây.
”
“Uh.
”
Sau khi nhận được câu trả lời
của Thất gia, Mộ An An liền cúp máy,sau đó nằm úp xuống giường.
Khẽ thở dài.
“Đường tiểu thư sống ở đây rất tốt”, lời này mới là nói giỡn.
Câu “cháu không thích”kia mới là lời nói thật.
Nhưng Mộ An An không thể nói.
Dù sao Đường Mật là do Tông Chính gia ở bên kia sắp xếp để cho Thất gia chiếu cố, Mộ An An đuổi người ta về, chứng tỏ lòng
dạ hẹp hòi, cũng khó xử nữa.
“Cứ như vậy đi, để ý chặt chẽ một chút là được.
”
Mộ An An vùi mặt vào trong chăn.
Không quá ba giây, cô hung hăng ngẩng đầu lên, vẻ mặt như kẻ thù: “Buổi tối mình còn phải trực ca!”
Đêm tối gió lớn, thích hợp làm chuyện xấu nhất!
Mộ An An lúc này liền bật dậy khỏi giường, rời khỏi phòng ngủ,
lập tức đi đến biệt thự phía sau tìm bác sĩ Cố.
Khi đi ngang qua phòng khách, liền gặp phải Đường Mật, Mộ An An nghiêm túc chào hỏi.
Vừa ra khỏi biệt thự, bước chân liền lập tức tăng tốc.
Nơi bác sĩ Cố sống, là biệt thự ờ phía sau Ngự Viên Loan, cách biệt thự chính khá xa.
Khi Mộ An An lái xe đến nơi, vừa vặn nhìn thấy bác sĩ cố đang ăn mặc giống như một người làm vườn trong khu vườn nhỏ của
tiểu biệt thự Đảo Đằng.
Hắn nhìn thấy Mộ An An, liền rất kinh ngạc: “Tiều thư An An,