Tiểu Cửu trừng mắt với hắn, tức giận không được, nghiến răng nghiến lợi, nửa ngày mới phun ra ba chữ: “Tông, Chính, Nghiêm!”
Cô lấy khăn giấy lau mặt!
“Nhóc con đã lớn như vậy rồi, lại không lễ phép như vậy, ngay cả anh trai cũng không gọi được sao?” -Tông Chính Nghiêm nói xong liền
chuẩn bị lấy điện thoại ra.
Tiểu Cửu thấy vậy lúc này liền trừng lớn mắt: “Nếu anh dám gọi điện thoại, em hiện tại đi tìm ông nội! Em, em sẽ nói chuyện của vũ hội mặt nạ là do anh làm loạn, là anh dẫn tiểu công chúa của Thất ca đi vào!”
Tiểu Cửu càng nói, giọng điệu càng đe dọa: “Ông nội hiện tại bởi vì tiểu công chúa của Thất ca, đã vô cùng tức giận rồi, nếu biết, anh vậy mà đưa tiểu công chúa tới vũ hội…”
Nói xong, Tiểu Cửu liền cười một cách quỷ dị.
Biểu cảm của Tông Chính Nghiêm
bắt đầu trở nên tinh tế hơn.
Chuyện ở vũ hội nặt nạ, Tông Chính Nghiêm cho đến bây giờ còn khó giải quyết.
Như thế nào cũng không nghĩ tới, người phụ nữ đeo mặt nạ đó, vậy mà lại là tiểu công chúa của Lão Thất nuôi dưỡng ở Ngự Viên Loan tám năm chứ, ai động vào thì chết!
Hơn nữa bởi vì chuyện ở vũ hội nặt nạ, toàn bộ thủ đô đã đảo lộn trong hai ngày này.
Tông Chính Ngự lấy hành động để nói với toàn bộ thế giới một điều…
Tiểu công chúa mà Tông Chính Ngự muốn nâng niu, không chỉ ở Giang Thành, mà còn ở Ngự Viên Loan.
Cho dù bây giờ đang ở thủ đô rồi cũng vẫn là tiểu công chúa.
Tông Chính Nghiêm bởi vì ở vũ hội mặt nạ, không cẩn thận trêu chọc công chúa nhỏ của Tông Chính Ngự một chút,