Năm năm qua cô chưa từng làm kiểm tra phụ khoa, mỗi lần bị bệnh đều là Tô Gia Ngọc chăm sóc cô.Đối với chuyện kiểm tra phụ khoa, tiêu chí của Vân Khanh là bớt làm thì ít bệnh.Bác sĩ nói: “Nếu cô không làm kiểm tra thì không thể chắc chắn cho cô uống thuốc được. Nếu đang đến kì thì chúng tôi nhất định sẽ khử trùng cao hơn, cô yên tâm đi, không phải chỉ một mình cô làm.”Lục Mặc Trầm nghe đến chữ “cổ tử cung” thì ánh mắt lóe lên, trầm giọng: “Vậy em làm đi.”Vân Khanh ngẩng đầu, anh đến từ bao giờ thế?”“Cô suy nghĩ khoảng mười phút đi.” Bác sĩ nói.Lục Mặc Trầm trực tiếp nắm lấy tay cô: “Làm cho cô ấy.”“Lục Mặc Trầm.” Vân Khanh gọi anh: “Em có thể chờ năm ba ngày sau rồi làm cũng được, không nhất định phải làm hôm nay.”“Không phải hôm nay vừa đúng lúc ở bệnh viện sao, dù sao cũng làm thì làm sớm biết sớm.” Anh dẫn cô vào trong hành lang, nhẹ nhàng khuyên nhủ.Được rồi.Có làm hay không cũng thế, làm trong lúc đến kì sẽ khó chịu hơn một chút.Vân Khanh đi đến phòng kiểm tra, bác sĩ bảo cô nằm xuống giường.Đàn ông không được vào.Lục Mặc Trầm ở ngoài cửa, nhìn vào bên trong, đi hai bước thì gọi một cuộc điện thoại.Đối phương nhanh chóng bắt máy.Ánh mắt anh vô cùng thâm thúy: “A Luật, lần trước cậu nói là xét nghiệm cổ tử cung là có thể xác định được phụ nữ đã sinh con hay chưa đúng không?”Bên kia trả lời.Lục Mặc Trầm cúp điện thoại, cân nhắc rồi quyết định.Hôm nay cô nghe được Quý Chỉ Nhã và Bạch Vũ Linh nói chuyện, dựa theo chỉ số thông minh của cô thì chắc chắn sẽ cảm thấy nghi ngờ.Đã đến lúc rồi.Không thể để cho cô đến gặp Bạch Vũ Linh hỏi được, anh phải chiếm lấy thời cơ.Lục Mặc Trầm ngăn bác sĩ đang chuẩn bị mang dụng cụ và khay tiệt trùng vào trong: “Tôi muốn gặp chủ nhiệm khoa của các