"Lục Mặc Trầm thừa dịp tao ngủ nó chui ra, dẫn cô ta chạy trốn, chạy ra ngoài ba ngày, lúc mang thai, tao tóm cô ta trở về đánh một trận, cô ta liền ngoan ngoãn, đứa bé bị sảy thai, tao sảng khoái! Sau đó cưỡng bức cô ta mang thai, mới là giống của lão tử! Người phụ nữ này, thật thú vị khi lên, cô ta muốn rời khỏi tao, không có cửa đâu!”Thiên Dạ nắm chặt nắm đấm, dù không muốn thừa nhận như thế, nhưng trong lòng cô ta vẫn rất đau.Mặc dù là nhân cách thứ hai không có nhân tính, cũng vẫn bị người phụ nữ kia dụ dỗ mê hoặc!Ngay từ đầu chỉ là ngược đãi, sau đó thỉnh thoảng đối xử tốt với cô, thậm chí dẫn cô ra ngoài, đến cuối cùng là giam cầm cô, chính là để cô sinh con!Mục đích của cô ta không phải như vậy, mục đích của cô ta quyết không phải như thế!Thiên Dạ nhe răng nhếch mép cười, nhìn chằm chằm con ngươi cuồng bạo của người đàn ông, đáy mắt u ám tới cực điểm, cười dịu dàng nói, "Vậy thì, cô ấy không chỉ rời khỏi anh, trong năm năm cô ấy kết hôn, ở bên cạnh chồng chưa cưới của cô ấy, năm này lại trùng phùng nối tiếp mối duyên với Lục Mặc Trầm, hai người đàn ông này đều là người đàn ông anh ghen tị nhất, cô ấy và Lục Mặc Trầm triền miên kịch liệt quên ngày quên đêm, cùng hai đứa con, một nhà bốn người đoàn tụ, anh lại ở đâu?""À, còn có một tin càng tệ hơn, Mặc Thâm, cô ấy lại mang thai con của Lục Mặc Trầm, hiện tại."Đáy mắt Lục Mặc Thâm trợn lên đầy máu, nắm đấm co rút siết chặt, trong đêm yên tĩnh giống như thú điên kêu lên.Sự kiêu ngạo và thở dốc khắp người kia, khiến Vân Khanh trốn dưới gầm xe, cuối cùng cả người không thể khống chế được mà đau đớn lên.Cơ thể run rẩy, tiếng răng va vào nhau lập cập rốt cuộc cũng không chống đỡ nổi nữa, tay đụng vào bánh xe một cách vô ý thức, phát ra tiếng vang.Cô chui vào gầm xe vài phút đồng hồ trước, trăm cay nghìn đắng về tới đây, lại đúng lúc nghe thấy giọng nam xa lạ mà lại quen thuộc đến thấu xương kia, điên cuồng tùy tiện.Lúc đó cô bị dọa đến choáng váng, nghe thấy anh ta nói với Thiên Dạ, đã lâu không