Lòng cô lại như được lấp đầy, vội vàng bỏ qua đám người không liên quan, vẻ mặt dịu dàng vuốt ve cái đầu đen nhánh của nhóc con, “Bé ngốc, con lấy vợ chỉ để giúp rửa khi đái dầm à?”“Làm gì có chuyện đấy! Cô ấy còn phải mặc quần áo giúp con, chơi với con, đi học cùng con, làm bài tập giúp con, lúc con thi phải cho con điểm cao nhất, đánh nhau với con. Con tìm mấy năm nay rồi, ngoại trừ dì Tiểu Vân Vân có trí thông minh cao mà mạnh mẽ thì những bạn nữ khác chẳng có ai bằng, vì vậy con mới yêu dì ngay lập tức đấy!”“……” Cô biết được sự thật nước mắt rơi xuống như mưa.Thôi được rồi.Vân Khanh lặng lẽ chớp mắt rồi lau chân cho cậu bé, cái chân mũm mĩm ngấn thịt như củ sen vừa mềm lại vừa đàn hồi, thơm mùi sữa, khiến cho trái tim cô mềm xuống, nhịn không được bôi thêm hai lần kem nữa.Cậu bé vẫn hơi rụt rè, mông nhỏ nhấp nhổm không yên, chỉ sợ bị cô sờ mông.Vân Khanh cười không ngừng, cô không sờ mông nhỏ của cậu bé mà dắt hai đứa nhỏ vào giữa nhà.Không gian rất lớn có thể chia thành nhiều ngăn nhỏ với mỗi chủ đề khác nhau, Vân Khanh liếc nhìn xung quanh rồi nói, “Xếp thành mô hình hoặc là làm bánh kem được không? Làm cây thông Noel hơi khó ấy.”Mười bốn tỏ ra gì cũng được, bé gái cũng không thích cây thông Noel cho lắm.Tuy nhiên, nhóc mập vừa tức vừa nhảy cẫng lên, “Con không muốn làm bánh kem đâu, nhìn ngốc lắm! Cây thông Noel của con phải được trang trí thật đẹp, nếu không ông già Noel sẽ không mang kẹo đến!”“Cát Cát, anh mới ngốc ấy. Em đã nói với anh bao nhiêu lần rồi, Lão Lục đã bảo người nhét túi kẹo xuống dưới gối của anh rồi.”“Nhưng mà anh tận mắt thấy ông già Noel đấy! Vào một buổi tối, ông ấy bò vào nhà, mặc dù không nói lời nào nhưng lại ở bên cạnh anh cả đêm!”Mười bốn bóp tay nhỏ, “Đó là Lão Lục đấy! Còn không phải tại vì anh sốt cao khóc muốn chết muốn sống, Lão Lục mặt đen thui mới đóng giả ông già Noel.”Vân Khanh nhìn hai đứa nhóc cãi nhau, hai loại tính cách khác nhau, mười bốn lanh lợi, mười ba thì hay mơ mộng lung tung.Trẻ con phải giống như mười ba ấy, hò hét ầm ĩ cũng khá tốt, cô nghĩ không nên chọc phá giấc mơ đẹp của cậu bé mới đứng ra hoà giải, “Lúc dì còn nhỏ cũng từng được ông già Noel rồi, nào, chúng ta trang trí cây thông Noel nhé.”“Yeah yeah yeah!” Nhóc mập không ngừng hoan hô.Mười bốn đảo đôi mắt to xinh đẹp, “Tiểu Vân Vân, lẽ nào lúc dì còn nhỏ nhìn thấy ông già Noel chính là Lão Lục đóng giả à?”“……”Cô mới vừa khen nhóc con thông minh lanh lợi nhưng xem ra cũng chỉ là gà mờ thôi, nên mới cho rằng tất cả ông già Noel trên khắp thế giới đều là cha mình đóng giả nhỉ.Mười bốn thấy cô im lặng không dám nói mới chớp đôi mắt to và khẽ nói, “Tiểu Vân Vân, có phải dì vô cùng sợ Lão Lục không? Vừa này chúng con nhắc đến cha rất nhiều lần nhưng dì đều không đáp lời nha.”Nhóc mập Mười ba cũng nghiêng người sang, “Anh cũng thấy vậy đấy! Tiểu Vân Vân, rốt cuộc là tại sao mà dì lại sợ Daddy thế? Nói thẳng đi, cha rất đẹp trai nhưng chỉ đứng sau con, mặc dù tính cách rất đểu, vừa thối vừa cứng, chỉ biết dùng dâm uy ở nhà đè ép chúng con! Nhưng mà cha cũng không thể ăn thịt dì được mà!”Vân Khanh đùa nghịch tấm giẻ trong tay, khẽ cắn môi, bốn con mắt trong suốt thuần đen nhìn cô chăm chú.Cô không nhịn được liền giơ tay lên và nhẹ nhàng vuốt lại mấy sợi tóc ra sau tai, sợi tóc làm cho mặt cô hơi ngứa, cô hơi cúi đầu, cảm giác da bị đỏ lên rồiLời nói trẻ con lại vang lên bên tai một lần nữa, ‘ cha không ăn thịt dì ’, nhưng anh ăn thịt người à?Đã ăn rồi……Vân Khanh dùng sức cắn môi, tiếng cửa mở dần vang lên.Một người đàn ông cao lớn khôi ngô mặc chiếc áo khoác màu nâu nhạt đi vào, bao tay da dê nhuộm đầy sương lạnh, đôi mắt thâm trầm sâu không thấy đáy cũng vậy, có chút dịu dàng mơ hồ, hơn nữa đôi con ngươi màu đen nhánh giống như khe núi, ai không cẩn thận sẽ bị rơi vào.Khi Lục Mặc Trầm mở cửa đã nghe thấy câu hỏi của hai đứa bé, cô vẫn luôn im lặng không nói gì nên anh liền đẩy cửa đi vào thôi.Nhìn thấy cô lúc này, gò má khẽ nghiêng, giống như nửa che nửa hở sự xấu hổ trên mặt, đôi mắt long lanh, quyến rũ và dịu dàng vô cùng.Cô không giống như lúc trước, cả người đột nhiên tỏa ra sự thoải mái dịu dàng.Tại sao lại thay đổi như vậy, anh biết rõ.Người đàn ông khẽ liếm môi mỏng, đôi mắt hai mí thâm thúy chưa từng mở to hoàn toàn, ở bên kia, đột nhiên cô nhìn theo đám nhóc và nhìn thấy anh.Đôi mắt thon dài hơi trừng to, ngơ ngác và hoảng sợ mất 3 5 giây, ngay sao đó khuôn mặt nhỏ lại trở nên lạnh lùng, đột nhiên giật mình rồi bối rồi và lui ra sau 2 bước liên tục.Bàn tay nhỏ chống lên mặt bàn, tức giận nghiến răng thật chặt, trừng mắt nhìn anh như kiểu đang đề phòng kẻ thù ấy.“Lão Lục!”“Daddy…… Sao cha lại đến đây?” Nhóc mập tỏ ra ghét bỏ nhưng không dám lộ ra hoàn toàn.Lục Mặc Trầm khẽ liếc sang bên kia một cái, anh không dám nhìn trắng trợn, trong lòng người đàn ông cuồng dã hiếm khi cảm thấy xấu hổ và ngại ngùng khi nhìn thấy cô sắp cắn chảy máu môi ra.Một người đuổi theo một người lẩn trốn, bầu không khí bất thường với cuôc chiến đấu lặng nhẽ mà mãnh liệt.Người đàn ông liếm môi mỏng, “A Thẩm gọi điện thoại tới, cha không yên tâm nên sang nhìn, hai đưa mời cô ấy đến đây như thế nào vậy?”“Tiểu Vân Vân hẹn hò bù với con!” Mười ba hét lên một tiếng rõ to, con ngươi liên tục đảo qua đảo lại, “Daddy à, cha kiểm tra xong rồi chứ? Xong rồi thì cha đi đi! Đợi lát nữa Tiểu Vân Vân sẽ đưa chúng con về nhà!”Người đàn ông liếc nhìn cậu bé với ánh mắt sắc bén.Mười ba rụt cổ nhỏ lại, rồi dắt tay Vân Khanh, “Tiểu Vân Vân, dì cũng không muốn bị người khác làm phiền mà?!”Nhận được tín hiệu nhắc nhở của nhóc con nhưng Vân Khanh đang bị tiếng tim đập bình bịch không yên và trong lòng thì tràn ngập oán hận mà một chữ dì vẫn cứ nghẹn lại trong cuống họng, tuy nhiên ngón tay mũm mĩm của nhóc con siết chặt tay cô giống như đoán được cô muốn chạy trốn vậy, rốt cuộc cô cũng không nỡ nào liền nói ngay ra, cô hạ thấp giọng điệu xuống, “Đúng vậy, không muốn bị làm phiền.”Thấy miệng nhỏ của cô cuối cùng cũng chịu nói chuyện, đôi mắt hẹp dài của người đàn ông nháy một cái, anh cởi áo khoác ngoài ra đặt sang bên và ngồi xuống ghế, “Cây thông Noel cao như vậy cần phải có sự trợ giúp của đàn ông, tôi không làm phiền, mọi người cứ coi như tôi không tồn tại là được.”Mười ba biết khó đành lui, an ủi cô bằng giọng nói rầu rĩ, “Tiểu Vân Vân, dì cứ tự nhiên nhé, daddy nói là dì cứ coi như cha là cái rắm là được!”Người nào đó: “……”Đồ bẫy cha mình mà.Nhóc con lôi kéo Vân Khanh bận rộn, cả người cứ như ngồi trên đống lửa, Vân Khanh vẫn phải cố giấu, chuyện giữa người lớn quá nhiều trẻ con không thể hiểu biết được hết, nếu cô quá cứng ngắc thì để bọn nhỏ nhận ra càng không ổn.Cô buôc chặt tất nhỏ, chuông nhỏ rồi lấy rất nhiều trang giấy màu.Ở bên kia, trợ lý giương mắt nhìn lần thứ hai mà trang tin tức trên di động của chủ tịch Lục vẫn y nguyên, cứ cố gắng tỏ ra phong độ nhưng mà ánh mắt không biết chạy đi đâu mất rồi.Ánh sánh trong nhà tỏa ra dịu dàng và sáng ngời, chỉ cần một bên má hoặc đuôi lông mày của cô vừa di chuyển, hay khom lưng đội mũ cho nhóc con thì từng sợi tóc cứ lần lượt rơi xuống, cô giơ tay khẽ vuốt ra đằng sau, nhưng sợi tóc mềm mại giống như đang giở trò ngịch ngợm lại tiếp tục rơi xuống, cọ qua gò má phấn làm cho cô hơi ngứa nên phải gãi.Giống như đang khẽ cào vào trong trái tim của anh.Lục Mặc Trầm cảm thấy trái tim đập nhanh, lần sau đập nhanh hơn lần trước, giống như sóng đánh bên hề, gió thổi thì sóng càng cao, ánh mắt lại đảo qua vòng eo mềm mại của cô làm cho cuống họng nóng lên, cả người đều có mùi vị của phụ nữ, thơm ngọt, hơi giống kem lạnh, ăn xong lại cảm thấy rất ngọt ngào.Vì vậy, trong đầu anh hiện lên lời khuyên của Tần Luật, anh thừa nhận là ham muốn của bản thân.Nhưng vừa thấy cô ở đây, một khi dính vào người phụ nữ này, anh liền không thể kiểm soát nổi bản thân nữa.Từ ham muốn bốc cháy trở thành tâm lý muốn chiếm hữu, cảm giác này vô cùng mãnh liệt, nóng cháy, giống như cơn sóng muốn quấn cả người cô lại, quấn quýt cho đến chết, đưa cô nằm lên giường muốn lúc nào cũng được.Đàn ông mà, ai chẳng muốn có một bảo vật như vậy.“Làm sao bây giờ nhỉ? Cây thông Noel cao quá nha!”“Tiểu Vân Vân dì đừng động đậy nhé, con sẽ đánh phải dì đấy.”“Lão Lục! Cha cứ ở đấy nhìn lén Tiểu Vân Vân làm gì? Sang đây