Phedra và Lucios nghe thấy lời Tề Thiên Mặc nói hết sức rõ ràng, cả hai đều ngạc nhiên
Nhất là Phedra sáng hôm qua cô thấy Tần Vô Song mặc quần áo khác ra khỏi khách sạn trên cổ còn có vết hôn, chả lẽ Vô song cô ấy với Tề Gia..
Tần Vô Song cố nén nước mắt và cơn tức giận lại, đây là nhiệm vụ không thể để cô ảnh hưởng được.
Sau khi bình tĩnh lại cô nói.
- Tề Gia, anh cũng biết đây là việc công mà, chúng tôi tới đây để bàn chuyện công việc.
Giọng nói hết sức kìm nén.
- Được rồi.
Tề Thiên Mặc cũng không làm khó cô nữa.
Sau khi nói thỏa thuận hiệp ước, ba người chuẩn bị đi về thì Tần Vô Song bị Tề Thiên Mặc kéo lại.
- Ở lại tôi cần nói chuyện với cô chút.
- Các cậu đi trước đi, chút nữa tôi sẽ tự về.
- Kiera à.....!tớ biết rồi
Sau khi Lucios và Phedra cùng đám thuộc hạ đã đi.
- Anh muốn gì ?
Tần Vô Song cười khinh nói.
- Tôi muốn cô về Tề gia.
Tề Thiên Mặc cao ngạo ra lệnh.
- Ha dựa vào đâu chứ, Tề Gia đừng làm khó tôi, tôi là người của Deathwish tôi trung thành với họ, anh là Tề Gia lừng lẫy thì sao muốn giết tôi chắc
- Dựa vào đâu ư? dựa vào cô là đã là người của Tề Thiên Mặc tôi
Tề Thiên Mặc nói đầy kiêu ngạo.
- Không chuyện ngày hôm qua là do sự cố, anh hãy xem như đó chỉ là trò chơi thôi đừng xem là thật.
Tần Vô Song nén cảm xúc nói.
- Đó là lần đầu tiên của cô.
Tề Thiên Mặc đắc ý nói.
- Không không anh không cần quan tâm tôi như thế nào đâu.
- Tôi cũng không muốn chúng ta gặp nhau thêm lần nữa đâu.
Dứt lời cô giật mạnh tay mình ra khỏi tay của Tề Thiên Mặc, đi ra khỏi Tề gia thì cô thấy họ vẫn còn ở đó, trong xe là Phedra và Lucios.
Vừa lên xe Phedra đã ôm lấy cô.
- Cậu không sao chứ ?
- Tên Tề Gia đó sao có thể bắt nạt cậu chứ.
Phedra đang chắm chú xem Tần Vô Song có bị thương không thì bỗng nhiên cô có cảm giác tay mình bị một chất lỏng ấm rơi trúng, cô ngước lên thấy Tần Vô Song đang khóc.
Đây là lần đầu tiên cô và Lucios thấy Kiera khóc, kể cả khi cô bị thương nặng hay đạn bắn trúng thì cô cũng không rơi một giọt nước mắt.
- Cậu, cậu đang buồn sao.
Phedra nhìn Tần Vô Song ngồi đó nước mắt rơi xuống thì luống cuống loạn cả lên.
Cô và Lucios chưa từng dỗ ai khóc cả nên thấy rất lo.
- Tớ không sao, chỉ muốn giải tỏa cảm xúc thôi.
Tần Vô Song lấy tay gạt nước mắt.
- Ngày mai sẽ chúng ta về nước .
Lucios nói.
-Cậu đưa tớ đến một nơi được không tớ cần có việc phải làm trước khi về nước.
.............
Tần gia
- con nhỏ Tần Vô Song đó đâu rồi.
Vương Quách Kì hét lên.
- Vương tổng, Tần Vô Song con nhỏ đó thật sự không có ở đây mà.
Tần Hải run