Anh là ai vậy sao lại nằm cạnh tôi ?
Tần Vô Song cất giọng run run, đầu đau như búa bổ, chắc là do tác dụng phụ của thuốc để lại.
- Chuyện hôm qua coi như chưa có gì đi.
Tần Vô Song ném cho anh một câu rồi đứng dậy.Cô thấy trên ghế gần đó có một cái túi chứa quần áo.
Cô lấy mặc rồi đi đến cửa.
- Này cô tính làm tôi xong để tôi lại ư.
Tề Thiên Mặc dựa vào đầu giường nói, mái tóc đen che trán anh phất phơ làm cho gương mătn của anh càng thêm quyến rũ.
- Anh muốn thế nào.
- Tên
- Nếu như có ngày gặp lại thì tôi sẽ nói cho anh biết.
Tần Vô Song nghĩ cái thủ đô này rộng lớn như thế thì khả năng gặp lại anh ta là 0% .
Tề Thiên Mặc nhìn Tần Vô Song đi khỏi phòng, cũng không quan tâm mấy.
Khi vừa đứng dậy thì vệt máu đỏ trên ga trải giường khiến anh bất ngờ.
Không ngờ cô ấy còn.......
Tần Vô Song cảm thấy người đau nhức chân cô muốn mềm nhũn ra nếu không phải sức của cô gấp 2 lần phụ nữ bình thường chắc cô ngồi xụp ngay.
- Không biết cái tên mắt xanh đó đã làm bao nhiêu lần nữa.
Tần Vô Song không nghĩ ngợi nữa.
Hôm qua cô không mang theo điện thoại mà Phedra không tìm được cô chắc lo lắm.
Cô đến quầy tiếp tân gọi điện cho Phedra đến đón cô.
Chiếc Audi đen dừng trước cửa khách sạn.
- Kiera, tối hôm qua cậu biến mất đột ngột làm tớ lo chết đi được.
- Tớ là Kiera mà ai đụng vào tớ được chứ!
Tần Vô Song cười nói.
Phedra bỗng liếc qua cổ cô, thấy vết đỏ liền trợn mắt.
- Vô Song trên cổ cậu có vết gì này.
Tần Vô Song bất ngờ theo phản xạ lấy tay che đi né tránh nói.
- Không có gì đâu vết xước thôi.
- Không không đây rõ ràng là vết hôn.
Nói mau tối qua cậu đi đâu, với ai.
Phedra dò hỏi, trong lòng vui vẻ vì cuối cùng Tần Vô Song của nở hoa.
- Không cậu đừng hiểu lầm, chúng ta đi ăn sáng đi tớ đói lắm.
Tần Vô Song nói sang chuyện khác, Phedra biết không thể cạy miệng cô được liền thở dài.
..........
- Ngày mai chúng ta sẽ đi gặp Tề Gia.
Vì Tề Thiên Mặc có thân phận đặc biệt nên mọi người sẽ không gọi tên anh trực tiếp mà gọi là Tề Gia.
- Được, hôm nay tớ mệt lắm cậu đừng làm phiền tớ.
- Phedra đại khái biết chuyện gì nên