Tần Vô Song bất lực với cái trò của anh rồi, sao lần nào người thiệt cũng là cô chứ.
Tề Thiên Mặc thì cảm thấy chiêu này rất có hiệu quả đối với cô.
Trác Nhiên thì thầm like cho anh, quả là gia chủ cho dù có là Kiera thì cũng chịu thua trước ngài ấy thôi.
Pằng.
Tiếng súng dần nhỏ đi.
- Gia chủ đã tiêu diệt xong hết.
Tử Lâm tiến lại.
- Tên này cầm đầu đây ạ.
Tử Lâm ném một tên đàn ông lên trước, người hắn đang run run.
- Về báo lại cho lão ta\, trò chơi như thế này đừng bao giờ áp dụng với tôi.
Tề Thiên Mặc phất tay, Tử Lâm liền buông tay, tên kia ba chân bốn cẳng mà chạy.
Chiếc xe tiếp tục lăn bánh.
........
Rầm.
- Gì chứ\, chết hết sao?
Dirich đập bàn, quát lớn.
Tại sao chứ, người ông cử đi đều là thuộc hạ giỏi có thừa của Andrewor sao có thể bại hết trong tay thằng đó được chứ.
- V..vâng
- Lão gia\, ông bình tĩnh lại.
Chát
Liễu Thanh muốn trấn an ông ta nhưng kết quả lại bị một cú tát đau điếng người, bà ta ngạc nhiên trợn mắt nhìn Dirich, ông ta đang trừng mắt với bà.
- Vô dụng\, có một đứa con trai thôi cũng không quản nó được\, bà làm được gì chứ!
Ông ta quát bà sao? còn không phải ông ta mưu hại Tề Lĩnh thì Marcus đâu có hận bà đến vậy.
Mà bây giờ ông ta lại đổ mọi tội lỗi lên đầu bà sao?
- Đồ ngu ngốc\, giờ bà xem thằng con đó sỉ nhục tôi như thế nào?
Liễu Thanh tức lắm, nhưng cuộc sống vinh hoa phú quý bà đang có là nhờ ông ta đem lại, bà phải nhịn đợi đến khi thời cơ chín muồi thì giết quách lão đi.
- Lão gia ông đừng tức giận\, có hại cho sức khỏe nào\, là thằng Marcus nó bị con ả kia quyến rũ thôi\, đợi Oliva trừng trị con ả kia sẽ thê thảm cho coi.
Bà ta nghiến răng chịu đựng, nịnh nọt dỗ dành ông ta.
- Hừ! thằng nghiệt chủng.
Ông ta gầm gừ.
.......
Tần Vô Song tắm rửa sạch sẽ xong thì ngồi trên giường, cô nhận được ba cuộc gọi nhỡ của Phedra lúc cô đi theo Tề Thiên Mặc sang đây chưa báo với cô ấy, nên giờ chắc cổ cũng lo lắm rồi.
- Kie Kie\, cậu bỏ tớ đi chơi rồi sao..
Giọng nói nũng nịu của Phedra.
Tần Vô Song cảm thấy cái tên Kie Kie này rất không hợp với cô.
- Phe cậu đừng gọi tớ như vậy được không?
- Được\, nhưng mà Kie à\, cậu đi mà không nói với tớ tiếng nào làm tớ lo lắng chết mất\, tưởng cậu bị Tề Gia nhốt đâu đó rồi cơ.
Tần Vô Song khâm phục cái trí tưởng tượng của Phedra,