Đời tiếp theo của gia tộc nhà họ Lục gồm có: Lục Thiên Tuyết, Lục Kỳ Thiên và cuối cùng là Lục Tín.
Thiên Tuyết là chị cả sinh ra đã xinh đẹp và thông minh hơn người nhưng không ham mê quyền lực và gia sản nên đã rời gia đình tự mình làm chủ cuộc sống.
Đến nay đã gặt hái được nhiều thành công, bà đến London nhiều năm, kết hôn rồi cùng chồng gầy dựng nên một công ty điện ảnh khá có tiếng.
Người con thứ là Lục Kỳ Thiên sau khi trưởng thành thì vô cùng hiểu chuyện thích học hỏi và gánh vác sự nghiệp cho gia đình.
Ông có người con là Lục Tử Thần và Lục Mạn Y cùng với vợ mình.
Nhưng ngược lại với anh chị mình, đứa con út - Lục Tín trời sinh hống hách, kiêu ngạo xem thường những người thấp hèn lại còn ăn chơi lêu lỏng.
Cho nên người sẽ được kế nhiệm chức chủ tịch tập đoàn sẽ là đứa con thứ, còn Lục Tín sẽ được chia gia sản và tập dựa vào bản thân mà mưu sinh.
Lục Tín có hai bà vợ và năm người con nhưng cũng không mấy gì tốt đẹp hơn bố chúng cả.
Bốn năm sau...!
“ Con bé này! Em thật sự muốn rời khỏi nơi này đấy à? Một thân một mình lại là con gái.
Hừ! Không được! Rất nguy hiểm.
Anh sẽ nói chuyện này với ông.”
Lục Tư Thần tức giận, không biết có phải từ nhỏ đã nuông chiều nó quá hay không giờ lại bướng lên đòi bỏ đi giống cô nó, gia đình nhỏ này từ lâu đã thiếu đi mất một thành viên, ấy giờ lại thêm một người muốn rời đi; há chẳng phải đã buồn tẻ lại càng thêm hiu quạnh.
“ Anh yên tâm em không còn nhỏ nữa, em muốn thực hiện ước mơ của mình.
Tạm thời anh đừng nói với ông bà và bố nhé!”.
“ Đi mà!”.
Cô dở trò làm nũng, chụp lấy cánh tay của anh đẩy qua đẩy lại.
“ Đây không phải chuyện đùa.
Tốt nhất em nên nói với mọi người đồng ý rồi hẳn đi.
“.
Vừa mắng Lục Tử Thần vừa kí đầu cô “ Dám lẻn đi thử xem.”
Việc cô muốn ra ngoài tự lập Lục Tư Thần cũng có phần vui mừng, nó chứng minh cho việc em gái của anh đã lớn và biết suy nghĩ hơn trước rất nhiều.
Nhưng vẫn còn không yên tâm, nếu em ấy ở trong nước hoạt động thì may ra anh còn có thể chấp nhận được, đằng này lại kiên quyết đòi rời nước, xa nhà một mình một lạ nước lạ cái thì anh làm sao có thể không lo.
Đắn đo cả một ngày Lục Mạn Y quyết định lấy hết can đảm để xin người lớn.
Hôm đó sau khi dùng bữa tối xong, cô đột nhiên kéo ghế đứng dậy thông báo:
“ Thưa cả nhà, cháu muốn xin phép mọi người một việc ạ.”
“ Mau nói.”
“ Vâng.
Cháu muốn sang nước ngoài sinh