Mọi người đứng xem ở đó, ngay cả bảo vệ cũng không giám động vào việc này.
Có người thầm cảm thán cho hai người Phạm Lưu và Vương Kiểu Kiều.
Ở cái đất Thanh Thành này, ngay bên cạnh Hàn tổng mà lại dám giương oai diễu võ, thật sự là coi trời bằng vung.
Ai mà không biết thủ đoạn tàn nhẫm và lạnh lùng của Hàn tổng chứ...
Phạm Lưu sau khi nhìn rõ người đàn ông đứng trước mặt mình là ai thì mặt đã cắt không còn một giọt máu, mồ hôi lạnh chảy xuống từng dòng.
Hai chân của ông ta đã run lẩy bẩy
Thế nhưng mà Vương Kiêu Kiều lại không hề ý thức được người đàn ông bên cạnh mình đang run sợ, cô ta vẫn mạnh miệng chửi mắng.
Một cái tát trời giáng đánh ngay vào mặt của cô ta, làm cô ta lảo đảo mấy vòng suýt nữa thì ngã ra đất.
Nhưng người đánh cô ta không phải ai khác mà là Phạm Lưu khiến cô ta lập tức cứng đờ người ngơ ngác.
Rõ ràng cô ta đang nói thay cho ông ta , tại sao lại bị ông ta tát chứ?
Vương Kiều Kiều không phục , một tay ôm mặt nói với Phạm Lưu.
- Phạm gia, Kiều Kiều là đang thay người giải quyết hai tên nhãi nhép này , sao người lại đánh em ?
Một bạt tai nữa giáng vào má còn lại của Vương Kiều Kiều khiến cô ta ngã rạp xuống đất.
Bây giờ mặt cô ta đã xưng đỏ không khác gì đầu heo.
Phạm Lưu cố nén cơn đau chạy tới trước mặt Hàn Vân Phong cúi đầu cười nói.
- Hàn tổng, Phạm Lưu tôi quả thật là có mắt như mù nên mới làm ra chuyện như vậy, kính mong Hàn tổng độ lượng bỏ qua cho kẻ thấp kém này ạ.
Hàn Vân Phong nhàn nhạt mở miệng đáp.
Tổng giám đốc Phạm của tập đoàn đá quý Tinh Hoa phải không, tôi đây là bậc tiểu bối,tính tình lại nhỏ nhen, nhà tôi nghèo đến nỗi không còn gì ngoài tiền cả , làm sao dám đắc tội với Tổng giám đốc Phạm cơ chứ !
Thứ quý giá nhất trong nhà tôi cũng chỉ có mình vợ tôi mà thôi, hôm nay đã đắc tội với hai người , chi bằng để tôi làm Tinh Hoa biến mất xem như bồi thường thiệt hại cho hai người nhé.!
Hàn Vân Phong vừa nói vừa gọi điện thoại cho Chu Thuần , ra lệnh trong vòng mười lăm phút làm tập đoàn Tinh Hoa phải phá sản.
Chu Thuần nhận được lệnh không dám chậm trễ lập tức bắt tay vào việc được dao.
Phạm Lưu quỳ xuống trước mặt Hàn Vân Phong cầu xin tha thứ, nhưng Hàn Vân Phong chỉ lạnh nhạt đáp một câu.
- Tôi đã nói với Tổng giám đốc Phạm là tính tình tôi nhỏ nhen, không được bao dung độ lượng như ngài đâu nên ngài cầu xin cũng vô ích mà thôi.
Thấy cầu xin Hàn Vân Phong không được, Phạm Lưu liền lôi Vương Kiều Kiều đến trước mặt của Hứa Hân Hoan để nhận tội.
Nhưng Hàn Vân Phong đã kéo cô lùi lại sau như muốn bảo vệ cô khỏi chuyện này.
Điện thoại của Hàn Vân Phong reo lên, là Chu Thuần gọi đến thông báo mọi việc đã hoàn thành.
Phạm Lưu cũng nhận được một cuộc điện thoại của thư kí thông báo công ty đã bị phá sản.
Vậy là cơ nghiệp trị giá hàng trăm tỉ mà cả đời Phạm Lưu giày công xây dựng chỉ trong chốc lát tan thành mây khói.
Ánh mắt của ông ta giận giữ vô cùng, mọi bực tức đều trút hết lên người Vương Kiều Kiều.
Ông ta hết đấm rồi lại đá cô ta khiến cô ta kêu rên như lợn bị chọc tiết, rồi cuối cùng ông ta lôi Vương Kiều Kiều đi ra ngoài và nói