Hứa Hân Hoan cho người điều tra nhưng người mà giám đốc đưa địa chỉ cho cô đã đi du lịch trên biển cùng gia đình nên mọi chuyện đành gác lại.
Công ty cũng đã nghỉ tết được hai ngày rồi, ngày mai cũng đã là tất niên, nhưng năm nay cô cảm thấy cái tết này thật tẻ nhạt.
Đang ngồi trong phòng gọi điện cho Lưu quản gia thì có người gõ cửa, cô vội vàng kết thúc cuộc gọi rồi ra mở cửa.
Người hầu nói với cô là có điện thoại của Phu nhân gọi đến, nói cô nghe máy.
Phu nhân mà trong miệng người hầu nhắc đến chắc hẳn là Hàn phu nhân- mẹ của Hàn Vân Phong nhỉ.
Không biết người này là người như thế nào.
Cô nhận lấy điện thoại từ người hầu rồi nghe máy, ngay lập tức một giọng nói có phần hơi đanh đá truyền vào tai cô khiến cô phải để điện thoại ra xa một chút để nghe.
Hứa Hân Hoan , là Hứa Hân Hoan phải không.
Ngày mai là tất niên, cô đã về làm dâu Hàn gia cũng đã bốn, năm tháng mà tôi đây còn chưa biết cô mặt ngang mũi dọc làm sao.
Người mẹ chồng như tôi đây có cũng được không có cũng không sao phải không.
Tôi gọi điện nói cho cô một tiếng, ngày mai cùng Phong nhi về nhà đón tất niên đấy, nếu cô không về cùng nó thì đừng trách tôi.
Hứa Hân Hoan nhìn điện thoại đã ngắt máy khẽ cau mày, đây thực sự là mẹ của Hàn Vân Phong sao ? Người này sao ăn nói khó nghe vậy chứ, chẳng có dáng vẻ gì của Hàn phu nhân , một chút cũng không có.
Hứa Hân Hoan trở lại phòng gọi điện cho Hàn Vân Phong, cô cũng muốn xen thử bố mẹ chồng hiện tại như thế nào rồi.
Hàn Vân Phong nhìn thấy cô gọi tới thì vui mừng, đây là lần đầu tiên cô gọi điện thoại cho anh.
Hàn Vân Phong nhấn nút nghe máy thì chỉ nhận được giọng nói lạnh nhạt của cô khiến anh khá thất vọng.
- Hàn Vân Phong, mẹ anh gọi điện cho tôi nói mai anh với tôi về ăn tất niên.
- Được, mai về.
Em có cần....
tút...tút..
Hàn Vân Phong còn chưa nói xong câu đã bị đối phương cúp máy, từ xưa đến nay toàn là anh cúp máy ngang người khác, bây giờ lại bị cô cúp ngang.
Nhưng cảm giác này thật không tệ , khóe môi anh hiện lên một nụ cười cưng chiều, có phải anh ưa ngược sủng không đây.??
Chiều mai, anh cùng Hứa Hân Hoan quay về biệt thự.
Đây là một biệt thự mang khuynh hướng hơi cổ xưa ở phía nam thành phố, cách biệt thự của Hàn Vân Phong hai tiếng lái xe.
So với biệt viện Hồ gia của cô thì nhỏ hơn nhiều.
Điều này cũng dễ hiểu vì trước kia Hồ gia của cô là người đứng đầu Thanh Thành, từ sau khi ba cô đi công tác rồi gặp tai nạn, kèm theo đó là bản hợp đồng chuyển nhượng lại bến cảng cho Hàn gia rồi cả chuyện cô chết trong hỏa hoạn mới làm Hồ gia của cô biến mất khỏi Thanh Thành.
Còn Hàn gia, từ sau khi tiếp nhận bến cảng thì kinh tế mới đần lớn mạnh cho tới ngày hôm nay, thành con rồng đứng đầu Thanh Thành.
Chú Hai của cô kể lại rằng ba cô đồng ý chuyển nhượng lại bến cảng là vì Hàn Long- người đã giết ba cô đồng ý bỏ qua cho cô, trừ cho cô một con đường sống.
Nhưng thật không ngờ ông ta lại thâm độc đến vậy, khi đó cô mới chỉ tám tuổi mà ông