Hứa Hân Hoan sai người dọn dẹp chỗ này, vì dù sao đây cũng là hai người bọn họ tự giết hại lẫn nhau nên bên phía cảnh sát cũng chỉ làm thủ tục pháp lý mà thôi.
Trạm Tín cũng biết điều mà cáo lui trước.
Ở đây là tranh chấp giang hồ, chuyện này phía cảnh sát không tiện nhúng tay vào.
Lục Tử lúc này hai chân run rẩy quỳ xuống trước mặt Hàn Vân Phong.
-Đại ca, là ...là ...bọn họ dùng tiền mua chuộc tôi, tôi quả thật là có mắt không chòng nên mới phạm phải sai lầm này, mong Đại ca rộng lượng bỏ qua, tha cho tôi một mạng.
Hơi thở lạnh lùng từ người Hàn Vân Phong toát ra khiến không khí dường như đóng băng.
Cũng như Hứa Hân Hoan ,Hàn Vân Phong là người có ơn tất trả, có thù tất báo.
Xét về tướng phu thê quả thật hai người này rất xứng đôi.
Từ xưa tới nay ta ghét nhất là kẻ phản bội, nếu ngươi đã tự nhận là có mắt không tròng thì ta sẽ lấy cái tròng mắt này của ngươi đi vậy.
Người đâu, lấy đi cái tròng mắt của hắn rồi đánh gãy chân tay ném ra đường cái cho tự sinh tự diệt
Ngay tức khắc hai người đàn ông tiến lên lôi Lục Trí xuống dưới, tiếng cầu xin tha mạng nhỏ dần nhỏ dần rồi bặt vô âm tín.
Hứa Hân Hoan thở dài tiến về phía Bạch Uyển cùng Ngô Hiểu Tử lên tiếng.
Chuyện giang hồ hiểm ác em cũng đã thấy rồi đấy, em là con trai duy nhất của cha, là người kế nhiệm bang Hồ Điệp.
Nếu em không muốn chị cũng không ép
Ngô Hiểu Tử ánh mắt kiên định nhìn chị mình.
-Chị ! em là đàn ông con trai, bao nhiêu năm nay chị đã vì gia đình ta chịu vất vả đủ rồi, bây giờ em sẽ thay chị gánh vác.
Em tin rằng mình có thể làm được.
-Được, kể từ bây giờ em sẽ là Hồ Hiểu Tử, là bang chủ bang Hồ Điệp, là vua của thế giới ngầm Thanh Thành này.
Mọi người nhìn chàng trai trẻ trước mắt thì có chút bất an , Một chàng trai trẻ tuổi như thế có thể dẫn dắt bọn bọ đi đâu được chứ???
Hứa Hân Hoan hiểu rõ bọn họ trong lòng đang lo lắng điều gì, cô chỉ tay về phía tên nội gián của Thẩm Quân yêu cầu Hồ Hiểu Tử giải quyết.
Hồ Hiểu Tử suy nghĩ một chút rồi lên tiếng.
Người đàn ông này ẩn nấp đã lâu như vậy chứng tỏ cốt rễ cũng không tầm thường.
Chứng tỏ còn những người khác làm tay sai.
Bây giờ bắt ông ta lại thẩm vấn xem có âm mưu gì, đồng thời tìm được những tên nội gián khác rồi mới giải quyết một thể.
Kẻ đã hai lòng tuyệt đối không thể giữ lại, nhưng nếu thật sự có lòng cải tà quy chính thì có thể xem xét mà giảm nhẹ.
Nghe thấy Hồ Hiểu Tử nói thế, có mấy tên vệ sĩ từ đằng sau từ từ tiến lại gần quỳ xuống trước mặt anh.
Một tên, hai tên,..Có tất cả khoảng mười tên đang quỳ.
Một người trong số họ lên tiếng
- Bang chủ , chúng tôi biết mình sai rồi, xin người độ lượng tha cho.
Là do hắn (tên nội gán) đã dùng ma t.úy để câu dẫn bắt chúng tôi phải phục tùng hắn.
Chúng tôi không còn cách nào khác mới phải làm theo.
Thấy bọn họ thành thật như vậy, Hồ Hiểu Tử tạm tha cho bọn chúng, nhưng từ giờ trở đi