Mà bây giờ có lúc cô cũng rất chủ động, vốn dĩ cô đã có dự định đi đăng ký kết hôn lần nữa với Dương Tầm Chiêu rồi, nhưng sau đó xảy ra chuyện nên đành phải tạm gác lại.
“Tớ biết cậu đã có Dương Tầm Chiêu rồi, tớ cũng đâu có bảo cậu vứt bỏ anh ấy để đến với Thành thiếu chủ đâu, nhưng cậu thích Dương Tầm Chiêu cũng đâu có ảnh hưởng tới việc cậu thưởng thức những vẻ đẹp khác? Cậu không thể vì đã có Dương Tầm Chiêu mà phủ định mọi sự tốt đẹp của người khác được.
” Liễu Ảnh cũng chỉ thưởng thức một cách đơn thuần thôi, không có ý gì khác, cô ấy không có sức phản kháng với tất cả những thứ đẹp đẽ.
Mà Thành thiếu chủ lại hoàn mỹ quá mức, vẻ ngoài đẹp trai, giọng nói dễ nghe, khi cười lên có thể khiến người ta say như điếu đổ.
“Không phải là thích, mà là yêu, tớ yêu Dương Tầm Chiêu, cho nên tớ không nhìn thấy được sự tốt đẹp của những người đàn ông khác cũng là điều bình thường.
” Bây giờ Hàn Nhã Thanh đã hiểu rõ được tình cảm bản thân dành cho Dương Tầm Chiêu cho nên giờ đây cô chẳng còn tránh né khi nói về chuyện này nữa.
“Rồi, rồi, biết cậu yêu Dương Tầm Chiêu rồi, ở trong mắt cậu, Dương Tầm Chiêu là tốt nhất, tốt số một trên đời, trong mắt cậu chỉ có Dương Tầm Chiêu thôi, những người đàn ông khác có tốt hơn đi chăng nữa cũng không lọt được vào mắt cậu.
Cậu nên nói mấy lời đó với cậu ba Dương ấy, cậu ấy nghe xong không biết là vui đến cỡ nào nữa.
” Lúc này Liễu Ảnh đang nở nụ cười tươi tắn, nghe thì như trêu đùa nhưng thực ra trong lòng Liễu Ảnh rất ngưỡng mộ.
Cô ấy ngưỡng mộ tình cảm giữa Nhã Thanh và cậu ba Dương, hai người đều yêu nhau say đắm, trong mắt cả hai chỉ có đối phương, không có ai khác chen vào được.
Nhã Thanh dành tình cảm như vậy cho cậu ba Dương, cậu ba Dương cũng dành tình cảm như vậy cho Nhã Thanh, mối tình ấy là thứ khiến người khác ngưỡng mộ nhất.
Hàn Nhã Thanh ngẩn ra: “Đúng là tớ chưa bao giờ nói với anh ấy như vậy thật.
”
Tuy rằng bây giờ cô đã hiểu được tình cảm của mình dành cho Dương Tầm Chiêu, cô và Dương Tầm Chiêu cũng coi như thẳng thắn, chân thành với nhau, nhưng quả thật chưa bao giờ cô nói những lời như vậy với Dương Tầm Chiêu.
Hình như cô chưa bao giờ nói lời yêu với Dương Tầm Chiêu cả.
“Ha ha ha, Nhã Thanh, cậu không nói mấy lời đó với cậu ba Dương, chẳng lẽ nói với tớ à?” Liễu Ảnh phá lên cười: “Nếu như để cho cậu ba