“Tổng giám đốc Lý không ký hợp đồng trước sao?” Hàn Nhã Thanh hơi nhướng mày, liếc nhìn hợp đồng trên bàn, mặc dù tất cả những gì mà Lưu Cầm làm đều là vì muốn hãm hại cô, nhưng Lưu Cầm vẫn mang hợp đồng đến.
Đã đưa hợp đồng đến thì không có lý do gì để không ký.
“Hợp đồng, hợp đồng gì?” Tiểu Thất lúc này đang rất căng thẳng xem kịch, nghe thấy lời nói của Hàn Nhã Thanh lập tức sững sờ.
Mọi người cũng đều tỏ ra nghi ngờ và không hiểu, không biết giữa Hàn Nhã Thanh và tổng giám đốc Lý có hợp đồng gì.
“Hợp đồng của công ty, hôm nay cô ấy đã đến công ty để làm.” Dương Tầm Chiêu trước nay vẫn tiếc chữ như vàng hiếm khi
giải thích với mọi người.
Anh thật sự không ngờ, ngày đầu tiên đi làm cô đã khiến anh có một phát hiện lớn như vậy!
“Anh ba, anh để chị ba đến công ty làm việc?” Tịch Xuyên không nhịn được lập tức cảm thán: “Sao em lại không biết chứ?”
Hôm nay anh ta cũng ở công ty, hôm nay chị ba đến công ty làm việc? Sao anh ta lại không biết chứ?
Đương nhiên, mặc dù trước đó bọn họ đã biết Dương Tầm Chiêu đã kết hôn với Hàn Nhã Thanh, nhưng ngoài Đường Lăng,
không một ai trong số bọn họ chân chính thừa nhận Hàn Nhã Thanh, đương nhiên cũng không thể quan tâm quá nhiêu đến Hàn Nhã Thanh.
Nếu không, hôm nay công ty xảy ra những chuyện như vậy, Tịch Xuyên không thể không biết.
Nói đi cũng phải nói lại, lúc trước, trong số bọn họ ngoại trừ Đường Lăng, không có ai cảm thấy Hàn Nhã Thanh xứng với
Dương Tâm Chiêu, cũng không có ai cảm thấy hôn nhân của bọn họ sẽ kéo dài được lâu, dù sao ngay cả hôn lễ hai người cũng không tổ chức. “Đúng là nhân viên tốt của anh, lúc này vẫn còn nhớ đến chuyện hợp đồng?” Đường Lăng có thâm ý khác liếc nhìn Dương Tâm Chiêu, nở một nụ cười rất kỳ lạ.
“Chỉ là mọi chuyện đã loạn thành thế này, chị ấy vẫn còn muốn yêu câu tổng giám đốc Lý ký hợp đồng, có phải nghĩ mọi chuyện quá tốt đẹp không.” Cậu năm Tào định thần lại, nghe thấy mọi người thảo luận, cuối cùng không nhịn được bổ sung một câu.
Anh ta cảm thấy Hàn Nhã Thanh có thể dọa tổng giám đốc Lý sợ hãi có lẽ là đã thu được lợi nên thu tay lại, không nên gây
thêm phiền toái.
Vê chuyện hợp đồng, thực ra cũng không cân cô phải lo lắng.
“Tôi đồng ý với câu nói này, tổng giám đốc Lý vừa mới bị chị ba dọa sợ, nhưng lúc này chị ba lại nhắc đến chuyện hợp đồng, rõ ràng là yêu câu tổng giám đốc Lý, tình thế đột nhiên thay đổi, chỉ sợ sẽ khiến tổng giám đốc Lý xoay chuyển cục diện, ngược lại sẽ bất lợi đối với chị ba, lúc này không thích hợp để nói đến chuyện hợp đồng, tống giám đốc Lý vừa nhìn đã biết ông ta chính là một con cáo già, tiếp theo tôi cảm thấy không chỉ ký hợp đồng, chỉ sợ chị ba ngược lại.... Lúc này Tịch Xuyên rất đồng ý với ý kiến của cậu năm Tào, anh ta nói được một nửa thì ngừng, nhưng ý tứ thì lại rất rõ ràng.
Tịch Xuyên vẫn luôn tập trung quản lý những công việc kinh doanh khác của Dương Tầm Chiêu, ở trong Dương thị chỉ là hư
danh, không hiểu rõ chuyện của Dương Thị, vì vậy không hê biết tổng giám đốc Lý.
Nhưng tổng giám đốc Lý này vừa nhìn là biết ông ta là một người gian xảo.
“Đừng vội kết luận, cứ xem rồi nói.” Đường Lăng lại khẽ cười, không thể không nói hôm nay Đường Lăng nói quả thật quá nhiều.
Mặc dù Tịch Xuyên và cậu năm Tân nói như vậy nhưng bọn họ cũng muốn biết tiếp theo Hàn Nhã Thanh sẽ làm như thế nào?
“Tôi cảm thấy có thể sẽ có bất ngờ lớn.” Đôi môi mỏng của Đường Lăng hơi nhếch lên, anh ta cảm thấy lúc này Hàn Nhã Thanh lại đưa ra vấn đề này, chắc chắn đã có cách giải quyết.
Anh ta cảm thấy cô sẽ không làm những chuyện mà mình không năm chắc.
“Đường Lăng, từ trước đến giờ tôi không biết anh lại là một người nói nhiêu như vậy.” Dương Tầm Chiêu nhìn Đường Lăng, hai mắt hơi nheo lại, rõ ràng mang theo một chút lạnh lùng.
“Tôi chỉ đặc biệt hứng thú với cô gái Thanh Thanh này.” Đường Lăng không hê để ý đến anh, ngược lại cười càng tùy ý hơn.
Những người khác trong phòng đều sững sờ khi nghe thấy câu nói này của Đường Lăng, cái gì mà anh ta chỉ đặc biệt hứng thú với cô gái Thanh Thanh này?
Cô gái Thanh Thanh? Xin hỏi cách xưng hô của anh từ đâu ra thế? Cách xưng hô này có phải là quá thân thiết rôi không?
Hơn nữa, lúc này Đường Lăng không hề giãu giếm sự hứng thú đặc
biệt của mình với Hàn Nhã Thanh?
Như này thật sự tốt sao?
Dáng vẻ của Dương Tầm Chiêu giống như hận không thể giết người?
Rốt ruộc đang xảy ra chuyện gì?
Chỉ là, chuyện của Đường Lăng và Dương Tầm Chiêu mọi người đều không dám hỏi, cho dù là cậu năm Tào có tính tò mò nhất lúc này cũng không dám nói gì.
May là, lúc này đoạn video giám sát đã nhanh chóng chuyển sự chú ý của mọi người.
“Hừ, cô nghĩ mọi chuyện tốt đẹp như vậy sao, chuyện đã loạn thành như thế này, cô còn muốn ký hợp đồng với tôi” Quả nhiên, thái độ của tổng giám đốc Lý đột nhiên thay đổi, hoàn toàn phù hợp với dự đoán của cậu năm Tào.
Cũng giống như lúc nãy Tịch Xuyên đã phân tích, rõ ràng tổng giám đốc Lý đã bớt sợ hãi, và càng thêm ngạo mạn.
Thậm chí trong ánh mắt đang nhìn Hàn Nhã Thanh của tổng giám đốc Lý còn có chút chế giễu, người phụ nữ này làm loạn như vậy chẳng qua cũng chỉ là cố tỏ ra khí thế, cuối cùng vẫn phải cầu xin ông ta ký hợp đồng sao.
Chỉ là, lúc nãy cô suýt nữa đã giết chết ông ta, bây giờ lại muốn ông ta ký hợp đồng với cô?
Người phụ nữ này cũng quá ngây thơ rồi, quá tự cao tự đại rồi!
“Tôi thì không thành vấn đề, ngày đầu tiên tôi đi làm, cho dù có ký được hợp đồng cũng chưa chắc đã lấy được tiền thưởng,
thậm chí ký hợp đồng đối với tôi còn không có điểm gì tốt.” Đối với phản ứng của tổng giám đốc Lý lúc này, Hàn Nhã Thanh không chút khó chịu, cũng không thất vọng, chỉ nở một nụ cười nhạt.
“Hừ.” Tổng giám đốc Lý lạnh lùng hừ một tiếng, cô cứ giả vờ đi, ông ta muốn xem cô có thể giả vờ đến lúc nào.
“Nhưng, nếu như không ký được hợp đồng, chỉ sợ thiệt hại của tổng giám đốc Lý cũng không nhỏ.” Hàn Nhã Thanh không hề lo lắng, không hê vội vàng, giọng nói của cô nhẹ bẫng không nghe ra được một chút cảm xúc nào.
Chỉ là, rõ ràng lúc này tổng giám đốc Lý lại không chú ý đến chuyện điểm này.
“Cắt, cô đừng làm tôi sợ, hợp đồng chắc chắn tôi sẽ ký, chỉ là sẽ không ký với cô.” Vẻ mặt của tổng giám đốc Lý rõ ràng có vài phân đắc ý và ngạo mạn, người phụ nữ này vẫn còn quá non, lại dùng lời nói như vậy để uy hiếp ông ta, hợp đồng chắc chắn ông ta sẽ phải ký, nhưng chắc chăn sẽ không ký với cô.
Lúc nãy nếu như cô thuận theo ông ta, nói không chừng tâm trạng của ông ta tốt, còn có thể ký với cô.
Bây giờ, cô có nghĩ cùng đừng nghĩ đến.
“Ừ, không sao, chẳng qua chuyện hôm nay tôi sẽ báo cáo một cách trung thực với công ty.” Hàn Nhã Thanh nhìn thấy dáng vẻ ngạo mạn, đắc ý của tổng giám đốc Lý chậm rãi bổ sung thêm một câu.
Đương nhiên, Hàn Nhã Thanh không thể thực sự báo cáo lên, cô không muốn để Dương Tầm Chiêu biết.
Cô biết rõ bây giờ Dương Tâm Chiêu đang kiểm tra cô, sao có thể đến gân chứ, cô đâu có ngốc!!
“Tôi đồng ý với cách làm của chị ba, nhanh chóng báo cáo lên trên, anh ba sẽ thay chị ấy trút giận.” Tiểu Thất xem trò vui đến mức quên cả hình dáng, dường như quên mất lúc này anh ba nhà anh ta đang nhìn rất rõ, Hàn Nhã Thanh có báo cáo không anh ba nhà anh ta đều đã biết.
Đôi mắt của Dương Tầm Chiêu lóe lên, báo cáo lên trên? Cô sẽ báo cáo sao? Lúc này anh thật sự rất nghi ngờ điều này.
Anh cảm thấy cô chỉ dọa tổng giám đốc Lý chứ không thể thật sự báo cáo lên công ty.
Bởi vì cô không muốn để anh biết tất cả những chuyện này.
Đương nhiên, Hàn Nhã Thanh hoàn toàn không biết, tất cả hành động, lời nói của cô lúc này đều đã bị Dương Tầm Chiêu nhìn
thấy.