- bảo các người đi theo bảo vệ bà chủ, mà các người cũng không biết đuổi đám người nhiều chuyện đó đi à ? Ngây ra đó làm gì ? Làm việc đi !
Kỉ Vi Vi lớn tiếng quát mắng mấy tên vệ sĩ đi phía sau.
Mọi người nhìn Nhược Giai bàn tán bọn họ không thể ngăn cản được vì đó là miệng của mọi người.
Nhưng ít ra thân làm vệ sĩ bảo vệ chủ nhân thì phải biết giải quyết những tình huống như vậy.
Đám vệ sĩ ngay lập tức giải tán hết đám bà tám xung quanh, trả lại không gian yên bình.
- cậu đừng để ý lời bọn họ nói.
Cậu chỉ cần biết, cậu mới là nữ chủ nhân duy nhất của Sở gia, ai cũng không thể thay thế được cậu.
Kỉ Vi Vi đặt tay mình lên bàn tay cô động viên.
Bọn họ đi dạo cả khu mua sắm.
Mua được không ít quần áo, trang sức và cả đồ gia dụng cũng không quên mua.
Nhưng người chịu khổ phải cầm những thứ đó là mấy người vệ sĩ đi theo.
- có vệ sĩ đi theo thật tốt.
Sau này mình cũng phải thuê vài người mới được.
Kỉ Vi Vi đến hiện tại mới biết được lợi ích của vệ sĩ.
Trước kia đều là đi mua đồ tự xách, cho dù nhiều hay ít cũng tự cầm nhưng có vệ sĩ đi theo thì không cầm phải xách nữa.
- dừng xe !
Xe đang trên đường trở về Sở gia thì Kỉ Vi Vi nhìn thấy ven đường có một người rất giống với Nhược Giai.
- có chuyện gì vậy ?
Nhược Giai không hiểu chuyện gì.
- cậu có chị em song sinh không vậy ?
Câu hỏi kì lạ của Kỉ Vi Vi khiến cho Nhược Giai vô cùng khó hiểu.
- sao lại hỏi như vậy ? Cậu cũng đâu phải không biết mình là con gái duy nhất của mẹ mình.
- lúc nãy mình nhìn thấy ngay đèn đỏ có một cô gái hệt như cậu.
Tuyệt đối không thể nào nhầm được đâu.
Nhược Giai hoang mang nhìn Kỉ Vi Vi.
Sau đó liền lấy một lý do thuyết phục Kỉ Vi Vi.
- mình và Thẩm Nhược Lệ cũng có gương mặt giống nhau đến 70% đó thôi.
Chắc là người giống người mà thôi.
Kỉ Vi Vi bị lời nói của Nhược Giai thuyết phục hoàn toàn.
Trên đời thật sự là có người giống người, tuy chỉ là một người xa lạ không quen biết.
Cả hai về đến Sở gia.
Có một chiếc xe hơi trắng đậu ngay trong sân.
- nhà cậu có khách đến hay gì đó.
Vào xem sau !
Kỉ Vi Vi nhìn thấy có một chiếc xe lạ xuất hiện trong sân Sở gia nên vội vã kéo Nhược Giai vào xem.
Xem rốt cuộc là nhân vật nào đến thăm hỏi.
- bà ta là ai vậy ? Nhìn thật hách dịch.
Kỉ Vi Vi vừa đi vào trước cửa đã nhìn thấy Trần Mỹ Lệ ngồi ngay trên ghế sofa của đại sảnh.
Ánh mắt cũng đang hướng nhìn về phía bọn họ.
- còn nghĩ cô theo trai không biết đường về luôn rồi chứ ?
Trần Mỹ Lệ đứng dậy bước từng bước về phía của Nhược Giai.
Ánh mắt cũng không quên đảo nhìn về phía Kỉ Vi Vi.
- đây là Sở gia, không phải ngôi nhà cũ nát của cô.
Không phải nơi mà loại người rác rưởi hay chó mèo đều có thể đến.
Trần Mỹ Lệ liếc nhìn sang Kỉ Vi Vi.
Lời nói và thái độ của bà ta cũng đủ để Kỉ Vi Vi nhìn ra được bà ta rất không thuận mắt với Nhược Giai.
" mình chưa từng nghe cậu nhắc đến bà ta là ai.
" Kỉ Vi Vi kề sát lỗ tai nói chuyện với Nhược Giai.
" bà ấy là mẹ của Sở Dịch.
Cậu vẫn là…"
Không đợi để Nhược Giai nói hết Kỉ Vi Vi đã biết được thân phận của Trần Mỹ Lệ.
Kỉ Vi Vi cũng đã từng điều tra qua Sở gia.
Biết được quan hệ hai mẹ con của Sở Dịch không được tốt nên mới không