- mau chóng tìm ra cô ta cho tôi.
Tôi muốn biết ai là kẻ chủ mưu thật sự đã bắt cóc Thẩm Nhược Lệ.
Sở Dịch đặt tài liệu xuống bàn, sắc mặt không hề thay đổi.
- anh còn tình cảm với cô ta đúng không ?
Câu hỏi này của Thiết Âm hoàn toàn nằm trong dự liệu của Sở Dịch.
- cậu nghĩ sao khi một người phụ nữ đã phản bội tôi, còn muốn gϊếŧ con và vợ tôi mà tôi lại có tình cảm với cô ta ?
Thiết Âm cười.
- như vậy thì tốt.
Tôi chỉ sợ anh còn tình cảm với một người phụ nữ lòng dạ ác độc, đến cả con mình cũng dám xuống tay.
Mọi chuyện mà Thẩm Nhược Lệ làm ra đều không thoát được tầm kiểm soát của Sở Dịch và Thiết Âm.
Sở Dịch rõ ràng biết hết mọi chuyện nhưng không xử lý cô ta là vì hắn nghĩ cô ta sẽ thay đổi.
Chỉ là hắn không nghĩ đến Thẩm Nhược Lệ lại dám xuống tay gϊếŧ chết đứa con trong bụng của chính mình.
Lúc ở quán cafe đúng là chính mắt của Sở Dịch đã nhìn thấy Thẩm Nhược Lệ lăn ngã cầu thang rơi vào hôn mê.
Nhưng đó chỉ là khi hắn đến.
Trước khi đến quán cafe Thẩm Nhược Lệ đã nhắn tin bảo Sở Dịch đến đón cô ta.
Sở Dịch khi đến chỉ là nhìn thấy vũng máu và người đang hôn mê nên không nghĩ được nhiều chỉ có trách Nhược Giai đã ác độc.
- anh thật sự nghĩ Thẩm Nhược Giai là loại người ác độc sao ?
Sở Dịch im lặng không nói gì.
Hắn cũng không dám tin những gì mình nhìn thấy.
- đây là đoạn camera quay lại mọi chuyện hôm đó, chỉ đáng tiếc là bị người khác đã nhúng tay vào.
Người đó có lẽ không muốn anh biết được sự thật.
Thiết Âm đặt laptop của mình ra trước mặt của Sở Dịch.
- cậu đã khôi phục được rồi sao ?
- câu hỏi này của anh thật là thừa thãi.
Với tài năng xuất chúng như tôi, những việc xử lý camera này vô cùng đơn giản.
Một phút là có thể giải quyết xong xuôi.
Đoạn camera gốc nhanh chóng được hiện lên trên màn hình máy tính.
Camera quay lại được cảnh Nhược Giai quỳ gối trước mặt của Thẩm Nhược Lệ ở bên trong, đến lúc Thẩm Nhược Lệ và Nhược Giai đi ra bên ngoài vẫn đang cãi nhau.
Tuy không thể nghe được âm thanh cuộc trò chuyện nhưng nhìn dáng vẻ của Nhược Giai cũng đủ hiểu đang cầu xin Thẩm Nhược Lệ điều gì đó.
Sau đó cả hai dằn co qua lại.
Thiết Âm phóng to cận cảnh Thẩm Nhược Lệ tự lấy tay mình gỡ tay của Nhược Giai ra, sau đó thì tự ngã người để bản thân lăn xuống cầu thang.
- lão Sở, anh và Thẩm Nhược Lệ quả nhiên là trời sinh một đôi.
Đủ thủ đoạn, đủ tàn nhẫn để đạt được những gì mình muốn.
Câu nói của Thiết Âm không phải là khen mà là đang mắng người.
Sở Dịch xem xong đoạn clip trên máy tính.
Trong đầu bắt đầu suy nghĩ điều gì đó.
Ánh mắt vô cùng tàn nhẫn và vô tình hiện lên.
- Thẩm Nhược Lệ còn dám tính kế với tôi.
Không tệ !
Thiết Âm không hiểu thái độ và câu nói này của Sở Dịch là mang ý gì.
- anh không phải có tình cảm rất sâu đậm với cô ta sao ? Sao rồi ? Hối hận hay là thương tiếc đây ?
Thiết Âm muốn xem thử mức độ quan trọng của Thẩm Nhược Lệ trong lòng Sở Dịch là bao nhiêu.
- cậu xem những chuyện này như chưa từng xảy ra là được.
Phía của Thẩm Nhược Lệ tôi sẽ tự giải quyết.
- đừng để bản thân ngu ngốc một lần nữa là được.
Mọi chuyện mà Thẩm Nhược Lệ làm nửa