"Tùy anh, nhưng đừng ngáng đường tôi.
Tôi điên lên thì chân tay anh chẳng còn nguyên vẹn đâu."
Diệp Chân Chân lạnh lùng buông ra mấy lời tàn nhẫn, dứt áo xoay người rời khỏi luôn, mặc kệ Từ Thiếu Bạch đứng im tại chỗ, cười như một tên ngốc.
Anh đăm chiêu hướng mắt vẻ bóng lưng người con gái đang khuất dần kia, nụ cười trên môi ngày càng đậm dần.
Hai chữ ly hôn kia từng lay động ý chí Từ Thiếu Bạch là thật, tuy nhiên, anh không muốn để Diệp Chân Chân rơi vào tay người đàn ông khác, liền đặt ra quyết tâm làm mọi cách theo đuổi, khiến cô nhìn anh cho anh cơ hội bắt đầu thêm lần nữa.
Chứ cuộc sống thiếu vắng Diệp Chân Chân, Từ Thiếu Bạch trải qua bảy năm, anh quá sợ rồi.
Dày vò, cô đơn, lạc lõng, tất cả người đàn ông đều trải qua, khi ấy anh mới nhớ về những ngày tháng quý giá khi ở cùng Diệp Chân Chân.
Lúc trước cô dùng tâm huyết, hy sinh cho gia đình nhưng Từ Thiếu Bạch dốt nát chẳng biết quý trọng, tự tay vứt bỏ cảm giác ấm áp ấy, nay hãy để anh hành động, thay thế vị trí ấy, cho Diệp Chân Chân cuộc sống chu toàn, trở thành cô gái hạnh phúc nhất trên thế giới.
Nhưng con đường ấy có lẽ Từ Thiếu Bạch phải đi một đoạn khá dài.
Không sao.
Anh thầm cổ vũ tinh thần, hiện tại, thái độ Diệp Chân Chân đối với anh chẳng còn gay gắt như lúc trước nữa, xem ra anh có hy vọng hơn rồi.
Thời gian về sau, Từ Thiếu Bạch hầu hết đều túc trực tại phim trường, nơi Diệp Chân Chân đang quay, cô đi đâu đều lẽo đẽo theo sau như con cún đang chờ chủ nhân cưng chiều.
Hết mua hoa, mua thức ăn, trông Từ Thiếu Bạch chả khác gì trợ lý, Dương Lệ Thư trở nên nhàn hạ hơn bao giờ hết.
Đoàn làm phim được hưởng lây phúc phận từ Diệp Chân Chân, ai nấy đều cho rằng Từ Thiếu Bạch chỉ đang theo đuổi người ta bình thường thôi chứ chẳng hề hay biết nguyên nhân bên trong.
Thỉnh thoảng, có người còn trêu chọc Diệp Chân Chân: "Diệp lão sư, Từ tổng đối với cô tốt thật đấy, vừa cưng chiều vừa nhiệt tình, cô có thể cân nhắc anh ấy một chút.
Người yêu chiều bạn gái như vậy trên đời không còn nhiều đâu."
Người đàn ông nào đó nghe xong liền gật đầu lia lịa, háo hức hướng mắt về phía Diệp Chân Chân chờ đợi câu trả lời.
Thầm nghĩ phải thưởng nóng cho đối phương.
"Haizz, cô đừng để bị vẻ ngoài đánh lừa.
Ai kia chẳng như cô tưởng tượng đâu." Diệp Chân Chân bĩu môi mỉa mai: "Thứ không có được luôn là báu vật quý giá nhất, đợi đến khi chơi xong rồi chắc lại đá sang một bên giống đồ chơi thôi.
Lòng người thời nay cực kỳ nham hiểm, những tên nhiệt tình lúc đầu thường thì hay là tra nam lắm." Cô nàng liếc mắt đá xéo Từ Thiếu Bạch.
Thử qua rồi nên Diệp Chân Chân biết.
Ai kia oan ức: "..." Anh nào dám, lá gan ông đây chưa lớn đến mức vậy đâu.
Một lần phạm sai lầm nghiêm trọng dọa anh đủ chết rồi, nên em đừng nghĩ xấu về anh nữa.
Kiên trì theo đuổi như thế, tuy nhiên, hễ Từ Thiếu Bạch quá phận một chút, ngay lập tức anh liền bị Diệp Chân Chân móc máy.
Ngay cả trợ lý nhỏ bên cạnh cô còn phải hết lòng cung kính, chẳng dám lớn tiếng với người ta.
Dương Lệ Thư từng được nhìn thấy bộ mặt tra nam của Từ Thiếu Bạch, cô vô cùng ghét bỏ, thấy anh là bắt đầu ghét bỏ, chê bai đủ các kiểu.
Dù thân phận to lớn, được mệnh danh là ông trùm giới showbiz nhưng Từ Thiếu Bạch chỉ biết nhẫn nhịn.
Hơn tháng trời cứ lặp đi lặp lại như vậy, anh cảm thấy bản thân dường như có triển vọng hơn một chút.
Ban đầu, Từ Thiếu Bạch tặng hoa, Diệp Chân Chân chẳng ngần ngại đem ném thẳng vô thùng rác, chửi anh đứng bên cạnh sẽ làm ô nhiễm bầu không khí, rồi thức ăn mua về khiến cô buồn nôn dù Từ Thiếu Bạch đã dành tiền mời đầu bếp nổi tiếng chế biến.
Hiện tại, khá hơn chút rồi, Diệp Chân Chân bắt đầu tiếp nhận những hành động quan tâm đến từ anh, hoa hay thức ăn chả bị cô tàn nhẫn vứt bỏ nữa.
Việc này tiếp thêm động lực cho Từ Thiếu Bạch rất nhiều, anh chỉ cần cố gắng nhiều hơn nữa chắc hẳn làm cô động lòng.
Tuy nhiên, điều bất cập xảy ra đó chính là, chẳng hiểu vì sao Diệp Chân Chân đang quay phim