" Đừng giận đừng giận mà ,
Cậu xem mình dù sao cũng là sinh viên ngành Truyền Thông , mà cậu cũng biết đó QIN là một trong những tờ báo lớn nhất , cơ hội hiếm có biết bao ''
Tần Liên nở nụ cười gượng bước đến nắm lấy cánh tay Trình Vân , ánh mắt có hơi đảo đảo vẻ đăm chiêu cố gắng thuyết phục cô nàng bên cạnh
Trình Vân hơi nheo mắt quay sang trừng lấy Tần Liên , ai chẳng biết QIN là tờ báo lớn nhất rất có lợi. cho những sinh viên ngành Truyền Thông nhưng chuyện này vẫn liên quan đến đời tư cá nhân một chút , Tần Liên chưa hỏi qua đã vội cung cấp
" Đừng để có lần sau nếu có lần sau đừng có mình là bạn ''
Trình Vân giận dỗi nhéo mạnh vào eo cô nàng , Tần Liên vui vẻ gật gật đầu
Lúc lâu sau khi bàn giao lại hết công việc Lãnh Minh cùng Tần Liên nắm tay nhau rời khỏi Vũ Thị , trong phòng làm việc lớn chỉ còn lại Trình Vân và Vũ Thành
" Anh thấy ổn hơn chưa ''
Trình Vân thản nhiên đứng dậy tiến một bước nhẹ nhàng ngồi xuống đùi của anh , hai cánh tay choàng qua ôm lấy cổ Vũ Thành , hơi áp khuôn mặt mình khép vào lòng người đàn ông bên cạnh
Trải qua sóng gió vừa rồi thật khiến Trình Vân một phen hoảng sợ , không muốn điều đó lặp lại thêm lần nào , sự trân trọng của cô dành cho anh cứ thế mà nhiều hơn
" Anh ổn ''
Vũ Thành hiểu được nổi lo trong lòng của Trình Vân , đáp lại vòng tay chặt ấy , anh dịu dàng hôn lên trán của cô , cánh tay rắn chắc bất giác ôm chặt hơn người phụ nữ này thản nhiên bước vào cuộc đời anh , dành trọn tình cảm một đời cho anh , mà còn vì hạ sinh một đứa con trai kháu khỉnh
Bây giờ còn mang một giọt máu trong người , tất thẩy tình yêu thương , sự ôn nhu , tất cả dung túng Vũ Thành đều dành trọn lên người Trình Vân
Tình yêu là thứ gì đó rất xa xỉ , nó nhiều lúc mang đến cho chúng ta sự điên cuồng tham vọng trong đấy cả anh chẳng ngoại lệ , tình yêu Vũ Thành dành cho Trình Vân là toàn bộ sự bao dung , che chở cả một đời , anh tham vọng , mưu cầu danh lợi hay những thứ liên quan đến Trình Vân đều phải có sự góp mặt của anh trong đó
Anh chiếm hữu , anh bá đạo , anh du͙ƈ vọиɠ cao mọi thứ mọi việc đều là vì Trình Vân
Đợi đến khi chiều xế tà , tiếng reo tan sở vang lên , Trình Vân mới trông bộ dáng lười biếng lò mò ngồi dậy nhìn vào đồng hồ trên tường - 5h30
Ngồi nói chuyện với anh một lúc sau đấy cùng dùng bữa trưa , ngồi cho bụng tiêu một chút mới lười nhác cầm máy tính chạy bài hơn hai tiếng , đợi xong xuôi thì ngủ luôn từ khi nào
Trình Vân cột lại đầu tóc gọn gàng sắp xếp chăn dọn lại cái bàn bừa bộn rồi mới bước ra ngoài , lúc này vẫn nhìn thấy Vũ Thành còn ngồi trên bàn làm việc vẻ mặt vô cùng nghiêm túc , từ đây có thể ngắm nhìn góc nghiêng thần thánh tạc như tranh , bộ dáng nghiêm túc làm việc thôi đã đủ khiến tâm tình Trình Vân tan chảy
Nhẹ nhàng đi đến đằng sau nhẹ nhàng xoa bóp vùng thái dương cho Vũ Thành , ba giây , bốn giây sau đấy mạnh bạo dập tắt màn hình máy tính của anh
" Về thôi tan sở rồi hơn nữa hôm nay không có lịch tăng ca ''
Trình Vân nói xong dứt khoát cầm áo ngoài của anh , nhanh gọn lấy túi của mình , sang chổ anh đang ngồi một mạch kéo ra khỏi bàn làm việc
Trông bộ dạng bận bịu của Trình Vân lúc này chẳng khác nào đang ra dáng của một người vợ đảm đang , siêng năng luôn yêu thương chồng mình , Vũ Thành đi đằng sau cứ thế mặc nhiên để cô nắm lấy tay anh kéo đi
Trên chiếc Audi Trình Vân thoải mái dựa người vào Vũ Thành , đến lúc này mới nhớ đến vẫn còn một số bài tập cần hoàn thành nên liền tranh thủ trên xe mốc lấy máy tính , thanh thoát những ngón tay trên bàn phím , chốc lát đã hoàn thành
Tốc độ làm bài của Trình Vân khiến Vũ Thành bên cạnh lúc nãy giờ vẫn theo dõi , có chút ngạc nhiên , nhìn sơ qua lượng bài tập trên máy khá nhiều vậy mà cô gái nhỏ này chỉ hoàn thành trong vòng hai mươi phút
" Anh tắm trước đi ''
Trình Vân mệt người nằm dài xuống giường , để cho Vũ Thành tắm trước
Anh không nói gì chỉ gật đầu nhẹ , cầm