Được mấy ngày chơi thong thả nên có chút đâm ra lười , đến thời gian vệ sinh cá nhân lại chậm hơn thường ngày rồi mới ủ rủ như còn đang say giấc đi từng bước xuống cầu thang
Sáng nay Vũ Thành liền đã đến công ty từ rất sớm nên cô chẳng muốn ăn sáng ở nhà , chỉ thấy con ngươi đảo vòng qua mấy lần liền lấy hai cái bánh bao nhân thịt nhanh chóng rời đi
Không có anh cô cũng tự giác buồn chán chẳng muốn ngồi bàn ăn dù gì hôm nay là đi thi giữa kỳ nên sẽ được về sớm , ăn gì tạm đỡ bụng chắc là ổn rồi ,
Mà nhắc mới nhớ không phải Tần Liên nhắc qua cô liền đã quên bén chuyện thi cử rồi , cả tuần này hầu như trường cấp 3 nào đều tổ chức kỳ thi giữa kỳ , thi xong chưa đợi điểm đã có họp phụ huynh
" Học bài chưa ''
Tần Liên nhí nháo từ xa đi đến đã nhìn thấy Trình Vân đứng dựa vào góc tường , thật may a lần này có duyên lại thi cùng phòng với nhau mà số báo danh cả hai người rất gần nhau
" Không , chưa một chữ nào hết , mình còn chưa đụng vào một chữ ''
Trình Vân nhạt nhoà trả lời trên mặt không hề có tia sợ hãi hay lo nghĩ ngợi
" Hôm nay thi Văn với toán chứ nhỉ ''
Tần Liên cười cười gật gật đầu với Trình Vân , quả nhiên là cố chấp không học bài , như vậy không sợ điểm thấp sao , chứ Tần Liên tuy học hành thường ngày sơ đãng nhưng mà mấy kì thi này thật sự phải đàng hoàng nếu không Tần Nhi và Hàn Thiên hai người kia sẽ làm gì cô nữa
" Yên tâm đi , cậu lo tới xanh cả mặt rồi kìa , lo quá chữ bay đi hết đấy ''
Cô nhìn qua sắc thái của Tần Liên lo lắng mà khuôn mặt gần như tái mét mà không khỏi quăng cho cô nàng kia nụ cười giễu cợt , chỉ là kì thi giữa kì thôi mà làm gì đến nổi lo lắng thế nhỉ
Cô đây đem đầu óc trống không vào phòng thi cơ đấy , còn chưa lo lắng sốt vía đâu
Vào phòng thi , vì số báo danh gần nhau nên cô ngồi trên còn Tần Liên ngồi dưới rất là trùng hợp , ngồi đợi khoảng chừng mười phút thầy cô liền đã phát đề cho học sinh,
Trình Vân nhìn thoáng qua đề thi môn văn cơ hồ đều nằm trong tầm khả năng của bản thân dù gì văn mà toàn là cảm nghĩ của bản thân mình
Nhưng sau cùng cô hiểu được một chân lí , văn viết theo cảm nghĩ của mình vậy mà cuối cùng điểm số vẫn là theo cảm nghĩ của giáo viên đấy thôi
Một trăm hai mươi phút làm văn , Trình Vân có vẻ như chỉ làm chín mươi phút sau đó buông bút úp cả khuôn mặt xuống bàn mà ngủ , trống đánh thu bài liền thấy có vài học sinh oái ăm tiếc nuối nộp bài
" Làm được không , đề dễ nhỉ ''
Cô liền quay xuống hỏi Tần Liên , nhìn theo cảm xúc thư thái kia chắc có vẻ không vấn đề gì
" Đúng rồi dễ , chắc là do mình lo lắng quá thôi mà nha ... nha đầu cậu làm bài gì nhanh vậy , đề bài này kiến thức rộng vô kể nhiều người trong phòng này làm không kịp đấy , còn cậu thì an nhàn quá nhỉ ''
Tần Liên cảm xúc như có như không nhìn cô , lúc làm được cuối bài có vài lần nhìn lên quan sát thì đã thấy cô nằm úp đầu ngủ rồi , trong lòng nghi hoặc vô cùng
" Ừ , nhưng mà đâu cần phải quá truyền đạt nhiều dù sao viết nhiều điểm chẳng bao nhiêu , mình là không quan trọng điểm số a ''
Vừa nói dứt lời giáo viên đã phát loa bắt đầu thi môn tiếp theo , Trình Vân cùng Tần Liên đã nhanh chóng ngồi ngay ngắn đợi giáo viên phát đề
Thời gian chín mươi phút cho kì thi toán này đối với Trình Vân cũng quá dài đi , dù gì Toán đối với cô cũng như hai giọt nước xa lạ nhưng mà nhìn qua đề liền đã không ngừng tập trung làm
" Toán có vẻ cấp nào cũng khó nhỉ , mình hồi cấp 2 thì coi như giỏi đi nhưng lên đây chắc không dám nhận giỏi