Trình Vân chăm chú nhìn vào màn hình điện thoại , nhìn chăm chăm vào nụ cười mỉm ấy đáy lòng có chút đau lòng , cô nghĩ nếu như anh không hôn mê chắc có lẽ chẳng để tự thân cô vào cuộc mà giải quyết
" Phu nhân ,
Phía Tĩnh Nhiên có động tĩnh rồi ạ ''
Trình Vân lấy lại tinh thần dẹp điện thoại sang một bên , cầm lấy cái laptop trên tay Từ Khanh , trên môi liền tạo thành một đường cong sâu
Ánh mắt sắc bén nhìn miết vào trong màn hình đấy
Không ngờ tần suất làm việc của Tĩnh Nhiên lại nhanh chóng đến bất ngờ , tuyệt nhiên đã lấy được lòng tin của Đoàn Thế Long
" Đợi thời cơ chín mùi ,
Lộ diện cũng không tồi nhỉ ''
Trình Vân còn việc cần thiết phải hoàn thành ở Vũ Thị thay Vũ Thành , mặc dù bây giờ đã có Lãnh Minh cùng Tần Liên giúp đỡ quán xuyến công ty nhưng gần đây dự án lớn bắt đầu lên kế hoạch
Vừa thấy cô bước vào tất cả nhân viên ở khu vực tiếp tân tụ họp lại , chụm ba bốn cái đầu vào một chổ thì thầm to nhỏ khi nhìn thấy Trình Vân xuất hiện
Tất nhiên đều lọt vào tầm mắt cô , định là bỏ qua nhưng ngẫm nghĩ càng bỏ qua bọn họ càng lấn tới
Đây chẳng phải lần đầu !
" Từ Khanh
Đem phiếu VAT ra đây ''
Phiếu VAT này là do Vũ Thị đặt ra , tấm phiếu này được đưa ra từ rất lâu nhưng hiếm khi được Vũ Thành sử dụng đến hoặc nói đúng hơn những năm nay Vũ Thành chẳng hề đụng đến nó
Những nhân viên được tuyển vào đây đơn thuần đều có thành tích cao , không phải ai cũng có thể vào Vũ Thị làm việc
Theo như lời kể từ Từ Minh thì việc sơ tuyển nhân viên vào làm việc phải trải qua ba lần , một vòng sơ tuyển trực tuyến , một vòng sơ tuyển trực tiếp và sơ tuyển cuối cùng là về ngoại ngữ và một vài hình thức tố chất nhỏ
Mà được tuyển vào rồi cũng chẳng phải được yên mà làm việc , trước khi vào , bọn họ còn phải kí qua một bản hợp đồng và học thuộc luật lệ của công ty
Và có thể biết rằng chỉ cần nhận được Phiếu VAT đấy thì rất khó có công ty nào dám nhận
Mà cũng chẳng ai trong số nhân viên ở đây , muốn cầm đến nó !
" Cô nghĩ cô là ai
Mà dám đưa phiếu VAT này cho chúng tôi ''
Một cô nhân viên chu ngoa chóng nạnh đi tới chỉ thẳng tay vào mặt Trình Vân , một chút chẳng sợ hãi
Trình Vân chẳng thèm quan tâm đi thẳng một mạch về phía trước nhưng đi được mấy bước liền đã bị người phía nắm đầu lại
" Đừng ỷ mình là người của chủ tịch mà không xem ai ra gì , vênh váo mặt mày nha ''
Trình Vân ngước quay đầu nhìn người phụ nữ tóm lấy đầu của mình , ánh mắt từ ôn nhu chuyển sang tức giận khiến phút chốc bàn tay đang tóm lấy tóc của cô buông xuống , con ngươi hơi đánh vòng
Trước nay bọn họ nghĩ Trình Vân nhỏ tuổi nên khi một thân một mình như này chẳng để bọn họ lấy chút gì đấy sợ hãi nhưng mà hôm nay lại chứng kiến được ánh mắt này lại có suy nghĩ khác
" Tôi là ai à ,
Tất nhiên là Trình Vân , cho dù tôi có là ai thì phép tắc tôn trọng người khác đáng lẽ ra các cô phải biết chứ ''
Trình Vân đi đến dứt khoát dùng sức bẻ gãy cánh tay trái của người phụ nữ đó , một cái rắc , tiếng xương gãy nghe thật giòn thật đã tay người nghe
" Cô không có quyền hạ thấp bản thân một ai đâu hơn nữa nhìn cô mà xem , có gì hơn tôi
Cho dù tôi không phải là người phụ nữ của Vũ Thành thì thế nào , tôi vẫn sẽ hơn các cô mà thôi ''
Vừa nói với người phụ nữ thê thảm dưới chân , ánh mắt vừa ngó nhìn sang mấy người xung quanh như một lời dặn dò , có thể đó là cảnh tỉnh nhẹ nhàng nhất đối với ai dám hồ ngôn loạn ngữ với Trình Vân
Nó vừa nhẹ nhàng nhưng cũng đủ thấm , ừ , cho dù Trình Vân có trở thành Vũ Phu nhân hay không nữa thì cũng chắc rằng những con người đó dưới cơ Trình Vân , người phụ nữ vừa rồi bị vậy là đáng
Bề ngoài nói chỉ gãy tay nhưng mỗi lần Trình Vân xuống tay thì chỉ có nặng , Từ Khanh về mặt này nhận biết vô cùng nhanh
Cánh tay đó chỉ có thể cưa đi chứ chẳng thể nào