"Lục tổng, theo như chúng tôi biết được rằng anh và Hứa tổng bên phía Tinh Anh mối quan hệ trước giờ không được tốt cho lắm. Và đặc biệt hơn là mỗi lần Lục thị công bố sản phẩm mới là y như rằng Tinh Anh cũng sẽ ra mắt sản phẩm bên phía họ. Liệu đây có phải là sự tuyên chiến giữa hai bên? Anh nghĩ thế nào?" Một phóng viên có tiếng và tên tuổi trong nghề quả nhiên khác biệt. Câu hỏi hóc búa khác hẳn những tay non.
Vĩ Phong nhìn tay phóng viên, ánh mắt lạnh lẽo sắt đá như có thể lấn áp được suy nghĩ của người khác. Nhưng anh vẫn bình thản đáp lời.
"Về chuyện đó, nếu như bên phía Tinh Anh có công bố bất kì sản phẩm nào thì xin mời, đó là quyền của họ. Còn về phần tuyên chiến như anh nói thì..." Vĩ Phong hơi nghiêng đầu, môi lộ ý cười.
"Thì như thế nào? Mong anh nói rõ." Không chịu bỏ qua cơ hội, đây là dịp hiếm hoi mà Vĩ Phong đáp trả lại câu hỏi về Khải Hoàng. Đây sẽ là một tin báo nóng hổi.
.....
Thiên Di quan sát biểu cảm và thái độ của anh qua màn hình tivi siêu lớn ở phòng khách Lục gia mà thầm cảm thán cho sự khéo léo trong cách cư xử và...vẻ điển trai của chồng mình.
"Thiếu phu nhân...cô không ăn sáng ạ?"
Giúp việc khẽ hỏi, vừa hỏi vừa quan sát thái độ phấn kích đôi lúc lại cười tươi như hoa của thiếu phu nhân.
"Không ăn." Cô trả lời qua loa, mắt vẫn chăm chú nhìn màn hình.
"Nhưng mà...thiếu gia biết được là tôi sẽ không yên đâu." Cô lo sợ, bản thân được giao nhiệm vụ chăm sóc thiếu phu nhân, nếu cô ấy không ăn uống đầy đủ thì chắn chắn cô sẽ bị mắng cộng với việc bị trừ lương.
Thiên Di thở dài, ánh mắt lộ rõ vẻ ngao ngán. Cô đang chăm chú nhìn vào sợi dây chuyền vô cùng tinh tế đó. Thiết kế từ mẫu mã cho đến chất liệu là kim cương đen. Hoàn hảo!
Cô người mẫu đại diện cho sản phẩm với bộ đầm dạ hội màu đen lấp lánh. An Nhiên bạn cô quả thật tài tình, một con người nổi loạn thỉnh thoảng lại có chút dở hơi nhưng một khi đã thích việc gì đó thì nhất định sẽ làm nó đến cùng.
Cô nở một nụ cười nhàn nhạt, tại sao Thiên Di năm hai mươi lăm tuổi lại chọn hôn nhân thay vì sự nghiệp và đam mê? À quên mất, cô không có quyền lựa chọn...
Bữa sáng nhanh chóng được dọn lên. Bàn ăn rộng lớn sang trọng nhưng chỉ có một mình cô ngồi đó. Đúng là Lục gia, bữa sáng chuẩn bị còn hơn cả sự chu đáo. Một mình cô làm sao ăn hết đống này đây?
Ngồi ngẩn ngơ một lát, Thiên Di quyết định lấy điện thoại ra gọi cho cô bạn tóc vàng của mình.
....
Tiếng chuông điện thoại cùng với tiếng đồng hồ báo thức cứ vang lên in ỏi còn cô gái tóc vàng thì vẫn đắp chăn nằm co ro trên giường, vẻ mặt chẳng còn chút sức sống.
"Alo, mình nghe." An Nhiên khẽ đáp, giọng vẫn còn say ngủ.
"An Nhiên à rãnh không? Qua ăn sáng