"Diệp Tam Thiếu, vậy lần sau chúng ta sẽ ăn tối cùng nhau được không?" Ninh Ninh mỉm cười hỏi Diệp sâm.
Hai người vốn định đi tối cùng nhau.
Diệp Sâm không nỡ xa Ninh Ninh nhanh như vậy.
Cậu bé cũng rất muốn ở chung với ba cậu nhiều hơn.
Ai biết hiệu quả làm việc của Sở Ly lại nhanh như vậy, hôm nay xem ra là không được rồi.
Diệp Sâm không thích Ninh Ninh qua lại quá mức thân thiết với Bạch Dạ.
Một bên là đứa trẻ ngây thơ, một bên là phần tử khủng bố ẩn mình trong bóng tối, ai biết có dạy hư con anh không?
Nhưng bây giờ An Nhã vẫn chưa tỉnh, dù trong lòng anh đã nhận định đứa con trai này, nhưng chưa có danh phận rõ ràng thì anh vẫn không có quyền lên tiếng.
Đôi mắt lạnh lùng liếc nhìn Bạch Dạ kèm theo đó là sự tìm tòi và cảnh giác, khuôn mặt điển trai của Diệp Sâm như được bao phủ bởi một tầng băng giá, trên thế giới này, có phụ huynh nào nỡ lòng giao con mình cho một kẻ khủng bố?
Bạch Dạ thông minh như vậy, sao có thể không biết Diệp Sâm đang nghĩ gì.
Trên đời này ba mẹ lo cho con cái là điều hiển nhiên, Nhưng Diệp Tam Thiếu à, sợ là cả đời này anh cũng không cần lo cho đứa con trai này đâu.
Luận tài trí, luận dứt khoát, luận hung tàn, e là ít có ai bằng.
Chỉ có cậu bé bắt nạt người khác chứ ai có thể bắt nạt cậu bé?
"Diệp Tam Thiếu, anh đừng bày ra bộ mặt đáng sợ như vậy.
Chúng ta bán súng đạn, buôn lậu kim cương, rửa tiền nhưng không bao giờ buôn bán trẻ em." Bạch Dạ cười hờ hững, gương mặt lạnh lùng toát lên sự sắc sảo.
Bên trong vẻ lạnh lùng là sự trầm ổn khiến người ta tin tưởng.
Diệp Sâm kinh ngạc không ngờ Bạch Dạ lại thẳng thắn như vậy.
Người đàn ông cong khóe môi, toát lên tia chế nhạo lạnh lùng: "Anh có muốn lừa bán trẻ em cũng chưa chắc lừa bán được thằng nhóc này!"
Bạch Dạ mỉm cười, xem ra Diệp Sâm cũng hiểu đôi chút về Ninh Ninh.
Diệp Sâm nói với Ninh Ninh: "Các người đi trước đi!"
Ninh Ninh gật đầu, mỉm cười với Diệp Sâm sau đó rời đi với Bạch Dạ.
Ninh Ninh lên xe, hỏi: "Ai làm?"
"Diệp Vũ Đường, bác hai của cậu!" Bạch Dạ nói xong thì đưa máy tính cho Ninh Ninh: "Cậu tự xem!"
Ninh Ninh mở máy tính lên, kiểm tra tài liệu mà Sở Ly đã điều tra.
Gương mặt non nớt căng chặt, sắc mặt cực kỳ khó coi, hừ lạnh một tiếng: "Người ông ta muốn đụng là tôi, đúng không?"
"Có thể!" Bạch Dạ cân nhắc nói.
Chuyện anh em nhà họ Diệp sau này sẽ càng đặc sắc đây.
"Đồ vô lại!" Đụng cậu không được, hại mẹ cậu bị liện lụy.
Cậu tuyệt đối sẽ không bỏ qua!.
Truyện Sủng
"Làm sao bây giờ? Dù sao anh ta cũng có quan hệ ruột thịt với cậu, còn muốn giết nữa không?" Bạch Diệp hỏi, khóe miệng cong lên, nếu chuyện này là do người khác làm, chắc chắn Ninh Ninh sẽ ra lệnh truy sát!
Nhưng nếu là người của nhà họ Diệp, vậy phải cân nhắc lại rồi.
Ninh Ninh đăng nhập vào hệ thống theo dõi, nhập câu lệnh, tìm được Diệp Vũ Đường.
Mới mấy giây, hệ thống đã tìm được địa điểm, Ninh Ninh tìm được bản đồ cụ thể, gằn giọng nói: "Số 358, đại lộ Dương Lộ, khu Đông Lâm!"
"Cậu vẫn ra tay thật sao?" Bạch Dạ kinh ngạc.
Anh ta còn nghĩ đứa bé này sẽ bỏ qua như thế chứ.
"Ít nhất ông ta phải đền hai cái chân cho mẹ tôi!" Ninh Ninh lãnh lùng nói.
Chuyện này không thương lượng được.
Ông ta tưởng ai cũng có thể đụng được sao?
Cũng không tự nhìn lại bản thân có bản lĩnh gì?
Diệp Sâm lấy điện thoại ra, mở máy.
Đều là những cuộc gọi từ nhà tổ nhà họ Diệp.
Hơn hai mươi mấy cuộc.
Anh nhăn mày, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Diệp Sâm lái về nhà tổ nhà họ Diệp.
Ông Diệp và Nguyễn Thúy Ngọc đã chờ sẵn trong đại sảnh, sắc mặt cả hai vô cùng khó coi.
Nhất là ông Diệp, sắc mặt tái xanh, tay cầm gậy, bộ dạng cực kỳ đáng sợ.
"Ba!" Diệp Sâm thờ ơ chào hỏi.
"Mày đã đi đâu mà giờ mới về?" Ông Diệp tức giận, ánh mắt u ám, lộ ra vẻ hung ác
Diệp Sâm mím môi cười lạnh lùng: "Con bận!"
"Ai ôi, Tam Thiếu gia đúng là có giá.
Ông Diệp muốn gặp cậu còn phải mời ba lần bốn lượt.
Nhưng từ trước tới nay chưa có ai dám để ông Diệp chờ lâu như vậy.
Tam thiếu gia, cậu bận thật hay cố ý?" Nguyễn Thúy Ngọc độc miệng nói, bày ra vẻ mặt cười trên sự đau khổ của người khác.
Ông Diệp cố ý bồi dưỡng Diệp Vũ Đồng tiếp quản MSB đã không còn là chuyện bí mật gì nữa.
Nhưng dù sao Diệp Vũ Đồng cũng còn nhỏ, trước mắt do MBS Diệp Sâm quản lý.
Không ai dám xem thường Diệp Sâm.
Dù sao ông