Đại sảnh buổi tiệc phục cổ theo lối cung đình vàng son lộng lẫy với đèn trần tinh xảo xa hoa, tranh vẽ của danh họa trong và ngoài nước, chỉ một bình hoa bình thường ở đây thôi cũng là đồ cổ cực kỳ có giá, tô đậm bầu không khí xa hoa của buổi tiệc.
“Đây chẳng phải là An Nhã sao?” Cách chỗ họ không xa, Vương Duệ và Trần Doanh Doanh khiếp sợ nhìn Diệp Sâm dẫn Trình An Nhã tới chỗ cụ Dương.
Cụ Dương là ông lớn trong nghề, có mạng lưới quan hệ rất rộng.
Tiệc sinh nhật của ông ta là một bữa tiệc tề tựu các anh tài trong xã hội thượng lưu.
Vương Duệ vốn không có tên trong danh sách khách mời nhưng để tìm kiếm nhà đầu tư, anh ta đã phải cố gắng hết sức lấy cho được một tấm thiệp mời.
Lúc này, nhìn thấy Trình An Nhã đẹp cao quý trang nhã thoát tục, anh ta thèm ch ảy nước miếng.
Đẹp thật, không ngờ con bé nghèo kiết xác bảy năm trước ăn diện vào lại thành quốc sắc thiên hương.
Trần Doanh Doanh đứng bên cạnh lại đố kỵ tới méo cả mặt.
Con bé nghèo từng bị cô ta mỉa mai giờ đây lại được mặc bộ váy dạ hội bản số lượng có hạn của ONR.
Đây không phải chuyện tiền bạc có thể giải quyết.
Càng miễn bàn tới chiếc Rose Tear trước ngực cô ta là món đồ khiến toàn bộ phụ nữ có mặt ở đây phải ghen tị.
Nguyên nhân khiến sắc mặt Vân Nhược Hi trắng bệch cũng chính là vì Rose Tear, sợi dây chuyền này là báu vật biểu trưng của MBS, Diệp Sâm quý nó như mạng sống, đây là sợi dây chuyền duy nhất Diệp Sâm từng tự tay thiết kế trong đời.
Sau khi tiếng tăm của Rose Tear vang dội khắp toàn cầu, MBS tung ra rất nhiều dây chuyền có thiết kế tương