Tại một căn chung cư ngay trung tâm Thành Phố S, một cô gái với mái tóc ngắn chấm ngang vai màu nâu đang bận bịu trong bếp.
Trên vóc dáng mỏng manh của cô ta là một cái đầm màu hồng phấn dài đến gót chân, cô choàng trên người tạp dề màu đen.
Nhã Thanh đang vui vẻ nấu cơm cho người đàn ông của mình.
Tiếng nhạc hoà âm êm dịu của Beethoven, làm cho không khí của cả căn hộ trở nên nhẹ nhàng ấm áp dể chịu vô cùng.
Tiếng chìa khoá leng keng và tiếng mở cửa, làm cho Nhã Thanh đang đặt đĩa thức ăn xuống bàn, bất giác ngẩn đầu lên nhìn về hướng cửa chính.
"Anh đã về."
Nhã Thanh cười một cách ngọt ngào và hạnh phúc.
Cô tao nhã tháo bỏ tạp dề trên người mình, đặt lên trên thành ghế của bàn ăn.
Nhã Thanh dịu dàng đi tới lao vào vòng tay ấm áp của Du Tấn.
Du Tấn đặt trên trán cô một nụ hôn ngọt ngào, anh nhìn người phụ nữ trong lòng mình mà cảm giác hạnh phúc vô cùng.
Lúc này anh mới thật sự cảm nhận được, những gì Lôi Lạc Thiên và Mạnh Hùng đã từng trải qua.
Nhã Thanh đối với Du Tấn còn quan trọng hơn cả mạng sống của anh.
Hai người quen nhau vào lúc Du Tấn làm bác sĩ thiện nguyện tại cô nhi viện Bác Ái ở một vùng hẽo lánh của Thành Phố S.
Nhã Thanh là cô giáo dạy dương cầm và cũng là người được cô nhi viện nuôi lớn lên.
Hai người quen nhau được bốn năm, nhưng Nhã Thanh mới tiếp nhận tình cảm của Du Tấn một năm nay mà thôi.
Cô không giống như những người phụ nữ khác, biết Du Tấn là viện trưởng của bệnh viện Thân Ái và biết gia đình anh là một đại gia tộc có quyền thế ở Thành Phố S này mà không suy nghĩ lao vào làm người phụ nữ của anh.
Du Tấn yêu cô từ cái nhìn đầu tiên, sự dịu dàng thuỳ mị cùng với cử chỉ quan tâm và lo lắng của cô đối với mấy đứa trẻ trong cô nhi viện, đã làm trái tim cô độc của Du Tấn rung động.
Chỉ cần nhìn thấy Nhã Thanh tươi cười thì Du Tấn cũng đã vui lay.
Du Tấn quen biết cô hai năm, anh mới có dũng khí và can đảm để tỏ tình với Nhã Thanh.
Nhã Thanh cũng đã yêu Du Tấn nhưng vì căn bệnh của cô nên cô không dám tiếp nhận tình yêu của anh.
Từ sau khi lần Nhã Thanh từ chối Du Tấn, cô cứ luôn tránh né anh.
Sau khi Du Tấn nhìn thấy cảnh ngộ của Mạnh Hùng và Kiều Nhi, anh mới quyết tâm chinh phục cho bằng được Nhã Thanh.
Có một lần Du Tấn nhìn thấy Nhã Thanh đang ngồi trước cây đà dương cầm màu trắng, đánh một khúc nhạc thật bi ai.
Trong tiếng nhạc Du Tấn có thể nghe được sự đau lòng và mất mát.
Anh không biết trong lòng của Nhã Thanh có những tâm sự gì, mà cô có thể đàn ra một khúc nhạc buồn đến