Giám đốc Hà nhíu mày, nhìn Hạ Tịch Nghiên với vẻ mặt khó hiểu: “Cô nói lời này là có ý gì?”
"Khi tới đây, tôi đã mạo muội gọi cho vợ của Giám đốc Hà một cuộc điện thoại nặc danh, tôi đoán có lẽ bây giờ bà ấy đang trên đường tới đây!”
Nghe được câu này, đôi mắt Giám đốc Hà đột nhiên trừng lớn: “Cô nói gì? Có phải cô bị điên rồi không?”
Tất cả mọi người biết Giám đốc Hà háo sắc, nhưng không có mấy người biết, Giám đốc Hà ở rể, sợ nhất là vợ mình.
Mặc dù có năng lực, nhưng ông ta có tất cả những thứ này đều là dựa vào người vợ hiện tại của mình.
Điều này cũng phải cảm tạ nhân viên công ty bọn họ, lúc đang thì thầm nói chuyện bị Hạ Tịch Nghiên nghe thấy, cô mới có thể nghĩ đến cách này.
"Giám đốc Hà, tôi cũng không có ý gì khác, chỉ muốn ký bản hợp đồng này, nói thật, bản hợp đồng này đối với ông và Vân Duệ đều rất tốt!” Hạ Tịch Nghiên nhìn ông ta nói.
Nghe Hạ Tịch Nghiên nói như vậy, sắc mặt Giám đốc Hà thay đổi: “Cô uy hiếp tôi?”
"Là ông vẫn luôn chậm chạp không chịu ký, tôi là bất đắc dĩ nên mới làm như vậy.” Hạ Tịch Nghiên nói.
"Cô… "
Lúc này, Hạ Tịch Nghiên nhìn đồng hồ một cái: "Ông còn có tám phút!"
Nhìn Hạ Tịch Nghiên, Giám đốc Hà giận dữ nhìn một cái, sau đó cười lạnh: “Cô cho rằng bà ấy tới thì cô có thể tốt hơn sao? Đi với tôi, cô cảm thấy thanh danh của cô còn giữ được sao?”
Nói đến điều này, Hạ Tịch Nghiên cười cười chắc chắn: “Thật ngại quá, tất cả quá trình nói chuyện phiếm vừa rồi của chúng ta, tôi đã ghi âm lại, nếu vẫn chưa đủ tôi cũng không thèm quan tâm, tiền đồ của tôi so với tiền đồ của Giám đốc Hà, thật không đáng kể!” Hạ Tịch Nghiên nhìn ông ta nói từng chữ.
Xem ra, cô đã tính toán hết rồi.
Nhìn dáng vẻ chắc chắn kia khiến Giám đốc Hà lo lắng, phẫn nộ, nhưng lại không biết nên nói gì.
Không ngờ, cô lại làm tuyệt tình như vậy.
Giám đốc Hà nhìn