Phong Hỏa Hỏa lập tức 囧, giờ phút này, nàng cỡ nào muốn thâm tình hướng Từ tổng hát một bài 《 tri tâm ái nhân 》 a.
Từ tổng ngồi xuống bên cạnh Phong Hỏa Hỏa, một làn hương hoa hồng bay đến, khuôn mặt Phong Hỏa Hỏa có chút hồng, nàng nhìn gương mặt tinh xảo của Từ tổng, thân thể không tự giác ngồi thẳng cũng xê dịch qua bên cạnh. Từ tổng thấy phản ứng ngây ngô của Phong Hỏa Hỏa, nàng nở nụ cười, trong nụ cười mang theo một chút quyến rũ một chút câu người: "Hỏa Hỏa, thật ra cô là gạt tôi đi."
"Cái gì?" Phong Hỏa Hỏa ánh mắt vô thần, không dám nhìn nàng.
Từ tổng nhìn nàng như vậy khóe môi khẽ cong: "Sử tích đại học phong lưu của cô."
Phong Hỏa Hỏa: "...."
Trong lòng Phong Hỏa Hỏa lớn tiếng tê rống, nữ cường nhân thực sự rất đáng sợ!
Không chỉ có hiện tại, ngay cả gốc gác trước đây đều phải nhổ ra, tiểu di nàng quả nhiên không lừa gạt nàng! Cuồng kiểm soát! Nhưng nàng tuyệt không chán ghét! Nàng thậm chí bắt đầu hưởng thụ mà tưởng tượng!
—
Ghế dựa, roi da, nến đỏ —
Từ tổng mặc một thân áo da hắc sắc, mạnh vung roi, nàng lãnh ngạo nhìn Phong Hỏa Hỏa bị trói: "Từ hôm nay trở đi, ngươi đừng mơ tưởng rời khỏi ta, ta sẽ ngày đêm dằn vặt ngươi."
Phong Hỏa Hỏa thê lương nhìn sợi dây trên người bản thân: "Ngươi không tin tưởng ta như vậy sao? Không cần dùng thủ đoạn như vậy."
Từ tổng có chút do dự: "Ngươi xác định ngươi sẽ không rơi đi?"
Phong Hỏa Hỏa cắn môi: "Ta dùng tình yêu của ta dành cho ngươi mà thề, ta tuyệt đối sẽ không rời xa ngươi."
Vì vậy, sợi dây được mở ra, Phong Hỏa Hỏa nhìn Từ tổng, ánh mắt của Từ tổng đã có một chút né tránh, nàng thở dài, buông roi da trong tay: "Hỏa Hỏa, ta đối với ngươi có phải có chút quá phận hay không? Là lỗi của ta, ngươi đi đi, ta không nên dùng loại phương pháp này trói buộc ngươi ở bên cạnh, nội tâm của ta cũng chịu dày vò."
Phong Hỏa Hỏa lắc đầu như trống bỏi: "Từ tổng, nhìn vào mắt ta."
Từ tổng nhìn nàng, Phong Hỏa Hỏa tràn ngập hưng phấn cùng chờ mong, cái mông nâng lên: "Từ tổng, mau nhặt roi da cùng nến lên, theo tiết tấu của ta mà đánh! Nắm lấy ta! Nắm lấy ta! Mau tới mau tới nắm lấy ta!"
Từ tổng: "...."
— — — — — —
Phong Hỏa Hỏa khụ một tiếng, nàng ngẩng đầu nhìn Từ tổng: "Từ tổng."
Từ tổng bình tĩnh nhìn nàng: "Ân?"
Đôi mắt phiếm quang mang, tựa như thủy quang nhộn nhạo, thoáng chốc là có thể xuyên thấu phần mềm mại nhất của nhân tâm, Phong Hỏa Hỏa hít sâu một hơi, tự cổ vũ bản thân, nàng cũng không thể yếu thế: "Cô là đang ghen sao?"
Sắc mặt Từ tổng khẽ biến, Phong Hỏa Hỏa nghĩ thật hay, thế nào? Sao lại nhìn nàng như vậy? Nàng từ lúc sinh ra đã có khí thế công quân! Đây không phải nhất thời bán hội là gạt bỏ được, năm ấy đại tuyết bay tán loạn, nương theo tiếng khóc to rõ, nàng ra đời, một đạo sĩ xuất hiện ở cửa nhà, Phong mẹ nàng —
"Đúng vậy." Lời của Từ tổng cắt đứt mơ màng của Phong Hỏa Hỏa, Phong Hỏa Hỏa nhìn nàng: "A?"
Từ tổng nhíu mày, nhìn vào mắt Phong Hỏa Hỏa: "Tôi quả thật không thích bên cạnh cô xuất hiện người thân mật cùng cô." Giọng nói của nàng rất nghiêm túc, cực kỳ giống dáng vẻ lúc họp tổng kết ở công ty.
Từng ngụm lớn nuốt nước bọt, giọng nói của Phong Hỏa Hỏa đều hư thoát: "Phải....phải?"
Từ tổng gật đầu, nàng như là muốn nhìn thấu nội tâm Phong Hỏa Hỏa: "Tôi biết, thời gian trước là vấn đề của tôi, cho cô ủy khuất không vui."
Phong Hỏa Hỏa bĩu môi, cúi thấp đầu xuống, Từ tổng vuốt tóc nàng, thân thể Phong Hỏa Hỏa cứng đờ, toàn bộ da đầu đều giống như bị điện giật! Lẽ nào tay của Từ tổng còn có công năng đun nóng!
Giọng nói của Từ tổng chậm rãi ôn nhu: "Tôi cũng không phải đang tránh né cô, là có rất nhiều chuyện chưa sắp xếp xong, như vậy không công bằng đối với cô cũng không trách nhiệm."
"Cô là nói Linda sao?" Phong Hỏa Hỏa xoắn tay, Từ tổng nhìn nàng nở nụ cười: "Cô rất lưu ý nàng?"
Phong Hỏa Hỏa không hé răng, lưu ý? Nàng dĩ nhiên lưu ý, hôm qua thậm chí nàng còn nằm mơ thấy bản thân biến thân thành đạo sĩ đem hồ ly tinh Linda thu phục dưới trấn yêu tháp. Nhưng chuyện này bảo nàng làm sao nói ra miệng a?
"Nói chung, cô cho tôi một ít thời gian."
Từ tổng tổng kết, Phong Hỏa Hỏa không nói chuyện, rốt cuộc Từ tổng vẫn không nói cho nàng biết là nguyên nhân gì. Từ tổng vỗ vỗ vai nàng: "Sao không nói lời nào?"
Phong Hỏa Hỏa ngẩng đầu nhìn Từ tổng: "Thật ra cũng không phải tôi muốn bức cô... Tôi cũng thích cảm giác chậm rãi, Từ tổng, cô không nên có áp lực, tôi là một người trưởng thành, có thể làm chủ đối với tình cảm của bản thân, có quyết định gì cũng chỉ là suy nghĩ chủ quan của bản thân, không liên quan đến cô. Khụ... Dĩ nhiên, căn cơ để quyết định là xuất phát từ...." Phong Hỏa Hỏa có chút xấu hổ, Từ tổng nhìn nàng, ánh mắt ôn nhu.
"Tôi chỉ là hy vọng chúng ta không nên xa lạ như vậy nữa .... Chúng ta bắt đầu từ bạn bè có thể chứ?" Những lời này của Phong Hỏa Hỏa coi như là nói ra suy nghĩ trong lòng, Từ tổng gật đầu, nhìn thẳng vào nàng: "Hỏa Hỏa, cô là một cô gái tình thương rất cao."
Hai người đang nói, Đàm Kiện mua xiên nướng trở về, hắn vừa vào nhà nhìn hai người ngồi gần như vậy có chút kỳ quái, lại nhìn một chút Từ tổng, nàng rất ôn nhu a, một chút cũng không giống dáng vẻ lãnh đạm đối với hắn, cổ quái hơn nữa chính là khuôn mặt Hỏa Hỏa rất đỏ, trong nhà nhiệt độ vừa phải các nàng rốt cuộc đã làm cái gì?
"Đến đến đến, ăn đồ nướng."
Đàm Kiện hô bằng gọi hữu, Phong Hỏa Hỏa đi hỗ trợ, nàng đã quen rồi, hầu hạ Từ tổng, Từ tổng vốn dĩ không thích ăn những thứ này, nhưng Phong Hỏa Hỏa cho nàng nàng đều ăn hết.
Ăn được một nửa, Đàm Kiện vỗ vỗ bụng, âm thầm nói với Phong Hỏa Hỏa: "Mình còn mua quả thận lớn sợ Từ tổng nhìn thấy mất mặt nên giấu trong túi ở bên cạnh, bổ thận khí, cậu ăn không?"
Phong Hỏa Hỏa vô cùng khinh bỉ nhìn hắn: "Vẫn là cho cậu ăn đi."
Đàm Kiện hừ lạnh một tiếng: "Cậu không hiểu đạo lý ăn gì bổ nấy sao? Đây đều là lão tổ tông truyền dạy."
Tay của Phong Hỏa Hỏa đang muốn đi cầm thịt xuyên cũng dừng lại, nàng suy nghĩ một chút, đem năm cái chân gà bên trong đều đặt trước mặt mình.
Đàm Kiện cắn thận nướng kỳ quái nhìn nàng: "Cậu cần bổ tay sao? Làm gì?"
Giọng nói của hắn không nhỏ, khiến cho Từ tổng chú ý, khuôn mặt Phong Hỏa Hỏa thoáng chốc đỏ bừng, Từ tổng nhìn Phong Hỏa Hỏa một chút, lại nhìn chân gà trước mặt nàng một chút, khóe môi kéo ra nụ cười chế nhạo.
"Mình phi, cậu lập tức ăn của cậu, không ai xem cậu là người câm." Phong Hỏa Hỏa một cước đá Đàm Kiện, Đàm Kiện ăn đau, hai người lại náo loạn một lúc, lúc gần mười hai giờ, pháo hoa bên ngoài càng ngày càng nhiều, Phong Hỏa Hỏa nhìn Từ tổng: "Ăn no rồi, chúng ta đi xem pháo hoa?"
Từ tổng gật đầu, Phong Hỏa Hỏa thay quần áo xong, nói với Đàm Kiện còn đang ăn: "Chúng ta xuống dưới lầu xem."
Đàm Kiện uống hơi nhiều: "Cẩn thận một chút a, hai đại mỹ nữ nửa đêm ra ngoài, có việc gọi ca, ca bảo vệ em."
Phong Hỏa Hỏa cho hắn một cái bạch nhãn, cảm giác Đàm Kiện hôm nay có chút khác thường, sợ là bị mấy lão mẹ sai sử tâm tình không tốt. Từ tổng mím môi nhìn Đàm Kiện , lúc xuống lầu, Từ tổng hỏi Hỏa Hỏa: "Cô và hắn từ nhỏ lớn lên cùng nhau?"
"Đúng vậy." Phong Hỏa Hỏa quay đầu nhìn Từ tổng: "Cẩn thận một chút a, có hơi tối."
Từ tổng có ý ám chỉ: "Hắn đối với cô rất không sai."
Phong Hỏa Hỏa nghe hiểu: "Đúng vậy, chúng ta cùng nhau lớn lên, từ tiểu học đến đại học đều là học cùng một trường, giống như anh em."
Anh em? Từ tổng lắc đầu cười khẽ, có đôi khi Phong Hỏa Hỏa khôn khéo không gì sánh được, có đôi khi lại chất phác đến đáng sợ, nàng là được rồi đục thủy tinh thể hay là bị tăng nhãn áp mà nhìn không ra sủng nịch cùng tình cảm trong mắt Đàm Kiện?
Đến khu nam uyển, đã có rất nhiều người tụ tập, sóng người ủng tễ khói phá mù mịt, Phong Hỏa Hỏa sợ Từ tổng đi lạc, quay đầu lại nắm lấy tay nàng.
Lúc bàn tay hơi lạnh đặt trong lòng bàn tay Phong Hỏa Hỏa khẩn trương run nhè nhẹ, Từ tổng cảm giác được, nàng mỉm cười, chế trụ tay của Phong Hỏa Hỏa.
Thì ra mười ngón đan vào nhau là cảm giác tuyệt vời như vậy a!
Miệng Phong Hỏa Hỏa rộng thành miệng ếch, nàng đi vào dòng người, tuy rằng không phải lễ mừng năm mới chính thức nhưng người nhiều bầu không khí trong nháy mắt cũng náo nhiệt, đi đến giữa quảng trường, Phong Hỏa Hỏa thấy pháo hoa xinh đẹp liền chỉ cho Từ tổng xem, trên mặt thủy chung Từ tổng có nụ cười nhàn nhạt, nàng vốn không thích chỗ nhiều người, nhưng nhìn Hỏa Hỏa hài lòng, tâm tình của nàng cũng tốt hơn.
Phong Hỏa Hỏa cảm thấy bản thân tựa hồ đang ở trong mộng cảnh, tuy rằng chỉ là nắm tay nhưng người trước mắt cười yếu ớt ẩn tình, mắt ngọc mày ngài, nàng nhìn thấy mà tim đập nhanh, đầu óc của nàng từ lâu đã bay lên theo pháo hoa.
Lúc gần mười hai giờ, rất nhiều người đem pháo hoa tập trung cùng một chỗ, muốn tạo một thịnh cảnh hoành tráng.
Phong Hỏa Hỏa quay đầu nhìn Từ tổng, Từ tổng nhãn thần nhàn nhạt, nhưng mang theo mỉm cười, nàng cắn môi, thu đủ dũng khí đi đến phía sau Từ tổng nhẹ nhàng ôm lấy nàng.
Thân thể Từ tổng khẽ run lên, nàng nghiêng đầu nhìn Phong Hỏa Hỏa, Phong Hỏa Hỏa giải thích: "Hảo bằng hữu, sợ cô lạnh."
Từ tổng nở nụ cười, vành tai khéo léo lại mẫn cảm đỏ lên, Phong Hỏa Hỏa ôm chặt nàng, lúc pháo hoa nổ rộ khắp bầu trời, mọi người trên quảng trường hoan hô, nàng ở bên tai Từ tổng nhỏ giọng nói: "Em —rất — thích — Chị —"