Edit by Mon
Kể từ lần đó, ba chồng con dâu hai người càng thêm thân mật. Trương Quốc Dương cũng càng to gan, ông biết con dâu mặc dù thẹn thùng nhưng không ghét mình đụng chạm, nên thường vô tình cố ý ăn đậu hũ. Nhưng cũng không nôn nóng, ông hiểu rõ còn chưa đến thời điểm thích hợp.
Một tháng Trương Đào không về nhà được một lần, Lâm Kiều Kiều không biết cô bị làm sao mà cứ thích quấn lấy ba chồng. Nhận ra Trương Đào đang gặp khó khăn, liền về nhà mẹ đẻ nhờ các anh trai giúp đỡ hắn, vì thế Trương Đào càng bận rộn.
Khoảng ba giờ sáng, Lâm Kiều Kiều mơ màng tỉnh dậy, thấy hoa thất sắc trên cánh tay cô phe phẩy, còn hạ thể là một mảnh ẩm ướt. Cô lại mơ thấy ba chồng, bản thân đã ngủ trần trụi hơn mười ngày, cô lo lắng dâm thủy sẽ làm ướt ga giường. nên lót một tấm vải hút nước bên dưới.
Hoa thất sắc đang hấp thụ vầng sáng từ ánh trăng. Cô không rõ là nó có phát triển hay không, nhưng thời gian nở hoa rút ngắn hơn trước. Mỗi buổi sáng, trên cánh hoa sẽ điểm vài giọt sương, những giọt sương đó cũng được Lâm Kiều Kiều thu thập.
Bên cạnh đó, cô phát hiện có vẻ như mình và thực vật có mối liên hệ kỳ diệu nào đó. những lúc cô đến gần một cái cây, nó sẽ lắc lư tỏ ý muốn cùng cô gần gũi.
Chân của ba chồng cũng tốt lên trông thấy, chính bác sĩ còn cảm thấy quái lạ, nhưng không biết giải thích thế nào. Lâm Kiều Kiều cầm khăn giấy đặt bên mép giường lau khô mật dịch, sau đó tiếp tục ngủ thiếp đi.
Lâm Kiều Kiều ngày ngày mộng xuân, còn Trương Quốc Dương hễ mở mắt ra, sẽ thấy ‘ông bạn già’ cứng rắn, sưng phồng lên.
Như mọi ngày, ông lại mơ thấy Lâm Kiều Kiều.
Đúng là tiểu yêu tinh! ‘Ông bạn già’, ông cố nhịn một chút!
Người đàn ông trung niên để trần, lộ ra một thân cơ bắp rắn chắc, làn da ngăm đen, đũng quần phía dưới thì chống thành một cái lều nhỏ. Ông vừa mặc áo vừa đi ra ngoài.
Vì tối qua không ngủ ngon, bây giờ Lâm Kiều Kiều vẫn còn nằm trên giường ăn vạ, tiếng chuông điện thoại vang lên khiến cô tỉnh ngủ.
Là mẹ cô gọi đến, Lâm Kiều Kiều