“Anh nói xem?” Thản nhiên, hờ hững, vô cùng lười nhác.
“Đàm Hi, em dám tìm bạn trai hoang? Có tin anh…”
“Anh làm sao hả?”
“… Anh làm chết em.
” Sự độc ác khiến cho người ta không nhịn được mà run lên.
Dù sao, một nửa xương cốt của Đàm Hi cũng đã nhũn ra rồi.
Nhớ trước đây khi ở trêи giường, mỗi lần gần đến cao trào là anh lại nói mấy câu như thế, giọng điệu tàn nhẫn, động tác lại càng ác liệt hơn.
“Còn cái thằng đàn ông hoàng kia nữa, chặt làm tám khúc cho chó ăn.
”
Khóe miệng Đàm Hi giật giật, mặt đen sì: “Anh dám chặt con trai tôi làm tám khối, con mẹ nó tôi sẽ liều mạng với anh ngay:
“Con trai?” Đầu bên kia dừng lại, “Người đàn ông của em?”
“Chẳng lẽ không phải à?” Tuổi tác không vấn đề, chiều cao không phải khoảng cách, cam đoan bé là đàn ông không phải hàng giả, lại còn rất biết chịu trách nhiệm.
“Đàm Hi, em mà cứ tiếp tục giả ngu như thế, sớm muộn gì ông đây cũng bị em dọa mắc bệnh tim!”
“Thảo nào người ta nói đàn ông đầu bốn thì bắt đầu đi xuống bên kia con dốc cuộc đời, xem ra anh không được nữa rồi…”
“Có được hay không không thể dùng miệng để nói, làm mới biết được!”
“…” Lão già lưu manh.
Lục Chinh: “Tối nay ra ngoài ăn cơm.
”
Đàm Hi: “Anh đang hẹn em đấy à?”
Lục Chinh: “Phải, anh hẹn em.
”
Đàm Hi: “Nhưng em không định đồng ý, phải làm sao đây?”
Lục Chinh: “…” Tuyệt đối là cố ý.
Đàm Hi: “Hôm qua mới ăn cơm xong mà hôm nay Lục Tổng đã không chịu nổi cô đơn nữa? Hồ ly cũng không lẳng lơ như anh đâu.
”
Lục Chinh: “Làm sao bây giờ, lúc nào anh cũng muốn lẳng lơ với em hết?”
Đàm Hi suýt sặc, “Lục Chinh, anh uống nhầm thuốc đấy à?”
“Ừ, thuốc tráng dương.
”
Không thể nào nói chuyện tiếp được nữa.
Cuối cùng, “Năm giờ chiều nay, anh tới Thánh Tuyền Thiên Vực đón em và các con.
”
“Không được! Em đã hẹn với Nhiễm Dao sẽ dẫn hai đứa đi chợ đêm chơi rồi.
”
“Vậy vừa lúc, em đi với anh, con gửi Nhiễm Dao.
”
“…” Người làm ba như anh thật chẳng có tí lương tâm nào.
Lục Chinh không hề xấu hổ gì, nghĩ thẩm, thu phục người lớn rồi còn sợ không thu phục được bọn trẻ con à?
Bốn giờ mười lăm phút, Nhiễm Dạo lái xe tới đón bọn trẻ.
“Không cần giải thích, hoàn toàn hiểu mà, cứ giao bọn nhỏ cho tớ, đảm bảo sẽ giúp cậu chăm sóc thỏa đáng! Cậu ấy mà, cứ hưởng thụ