Đàm Hi xem lướt qua tư liệu từ đầu đến cuối. Trong báo cáo này không chỉ có phương hướng đầu tư của Trương Như Thu, mà còn có cả của hai vợ chồng Công Hải Thành và Đàm Vi.
Không khó phát hiện ra, kẻ đóng vai trò chủ đạo chính là Uông Hải Thành và Đàm Vi.
Trương Như Thu với vai trò kẻ ăn theo, cũng kiếm được không1ít lợi lộc.
“Uông Hải Thành này có lại lịch thế nào?”
“Nhà giàu thần bí, không phải người Tứ Phương Thành. Sau khi kết hôn với Đàm Vi, hắn mới bắt đầu cắm rễ ở đây. Hắn rất ít khi lộ diện trong giới công thương nghiệp, nhưng lại có một địa vị nhất định trong giới tài chính.”
Đàm Hi lật đến trang cuối cùng, là tư liệu cá nhân của8Uông Hải Thành, càng đọc xuống dưới, chân mày càng nhíu chặt.
Lập nghiệp từ bàn tay trắng… Tổng tài Tập đoàn Khánh Tường… phát tài ở Malaysia… kết hôn với ngôi sao nổi tiếng Đàm Vi vào năm ngoái…
Ngoài những điều đó ra thì không có thêm bất cứ kỳ tin tức hữu dụng nào.
Đột nhiên, tầm mắt cô dừng lại trêи một đoạn chữ, ánh mắt Đàm Hi trở2nên kinh ngạc: “Mua vào cổ phiếu của công ty văn hóa Cực Dịch, trong một tháng đổi lấy 1 tỷ tệ tiền mặt?”
“Theo Số liệu tài sản minh tinh mới nhất vừa được công bố vào hôm trước, tôi cũng vô tình nhìn thấy. Thông thường, kiểu số liệu này thường được viết theo kiểu ước lượng mà thôi.”
Cũng tức là, số tiền Đàm Vi kiếm được có thể4nhiều hơn 1 tỷ.
“Thường nói phụ nữ giỏi giang không bằng gả được cho người giỏi. Cô em họ này của tôi lại chọn được một người chồng tốt nhỉ.”
Nghe thấy câu như khen như chế của cô, Lâm Tâm không thể đoán được suy nghĩ thật sự của Đàm Hi, nên dứt khoát không tiếp lời.
“Tôi đoán, giới giải trí chắc đã tôn Đàm Vị thành thần cổ phiếu rồi nhỉ?”
“Không sai, rất nhiều tuần san tạp chí đều viết về năng lực hút tiền của cô ta ghê gớm như thế nào, ánh mắt nhạy bén thế nào.”
“Ha…” Đàm Hi nhếch môi, như cười như không.
Mi mắt Lâm Tâm khẽ cử động, đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, nhưng không bắt lại được, “Tôi cứ cảm thấy… hai vợ chồng Uông Hải Thành và Đàm Vì không khỏi liên quan đến việc Nhu yếu phẩm Thụy lệ thu mua Phúc Tường lần này. Trương Như Thu chỉ là một con bù nhìn được trưng ra.”
Đàm Hi nhìn anh ta với ánh mắt tán thưởng: “Không sai, có thể nghĩ được những điều này, đã chứng minh khoảng thời gian làm thư ký này không hề uổng phí.”
Lâm Tầm gãi đầu: “Là cô dẫn dắt tốt. Vậy… rốt cuộc họ muốn làm gì?”
“Cuộc hôn nhân của Uông Hải Thành và Đàm Vị là mô hình