“Chân sao rồi?” “Em quan tâm anh ư?” Trong mắt người đàn ông lộ ra vẻ vui sướng, ánh mắt sáng rực và nóng bỏng.
“… Sợ anh thành người què thôi.”
“Yên tâm đi, không què được, cõng cả em và con trai vẫn có thể chạy như bay được.”
Trong lòng Hàn Sóc trào dâng sự buồn bực.
Cô thà đối mặt với một Chu Dịch ngang ngược cũng không muốn thấy bộ dạng dính như kẹo kéo, mềm oặt này của hắn.
“Anh và Trần Lâm có quan hệ thế nào?” Đi thẳng vào vấn đề.
Chu Dịch nghe thấy thế thì hơi khựng lại, “Em biết cả rồi ư?”
Ha…
Hàn Sóc cười lạnh, quả nhiên là nợ phong lưu.
“Phiền anh sau này có ghẹo gái cũng chọn lựa cho cẩn thận, đừng có trêu vào chó điên, cắn anh không được nên quay sang cắn tôi!”
“Ý em là sao?” Người đàn ông thu lại ý cười trên mặt.
“Rất đơn giản, tôi không muốn nhúng tay vào đời tư của anh, nhưng tiền đề là đừng để liên lụy với tôi và A Thận! Nếu không…” Trong mắt người phụ nữ xẹt qua vẻ sắc bén.
“Nếu không làm sao?”
Hàn Sóc cười, “Tôi sẽ lập tức hủy hợp đồng với Cận Kỷ Nguyên, đưa con quay lại Hồng Kông, vĩnh viễn không đặt chân lên đất Hoa Hạ này nữa.”
“Lại muốn chạy?” Chu Dịch tức giận đỏ cả mắt, “Hàn Sóc, con mẹ nó em tàn nhẫn quá đấy!” “Cảm ơn anh đã cứu mẹ con chúng tôi, nhưng anh cũng là nguyên nhân gây họa.” Không thể trêu vào, chỉ có thể rời xa.
“A Sóc.” Người đàn ông nhìn cô bằng ánh mắt kỳ quái, “Em… không phải em cho rằng Trần Lâm vì anh nên mới kích động cái con ca sĩ Hoa Hoa gì đó tới hại hai mẹ con em đấy chứ?”
Hàn Sóc nhíu mày, “Chẳng lẽ không phải sao?”
Chu Dịch tức quá hóa cười, “Thế thì em cũng đề cao anh quá rồi.”
“?”
“Đúng thế, năm năm trước, Trần Lâm bị Tinh Huy phong sát là do anh làm…” Hàn Sóc cười lạnh, lòng lang dạ sói cũng chỉ như thế này mà thôi.
“Đó là bởi vì cô ta đã đồng lõa với mẹ anh, có nợ phải trả, anh chỉ khiến cô ta phải trả giá cho những gì đã làm ra mà thôi.”
“Đồng lõa?” Hàn Sóc khựng lại, dường như đã hiểu ra cái gì.
“Lúc đó, Tinh Huy có một bộ phim hợp tác sản xuất với bên Hollywood, vốn dĩ cô ta đã được định làm nữ chính, nhưng bên nhà sản xuất nước Mỹ lại để mắt tới em… Để lấy được hợp đồng đó, cô ta đã bắt tay với mẹ của anh tung bức ảnh kia lên mạng.
Anh thề, anh và cô ta chẳng hề có một chút quan hệ nào.
Từ sau khi ở bên em, anh cũng chưa từng có thêm một người phụ nữ nào khác.”
“Nói dối!” Hàn Sóc cười lạnh, trái tim không khỏi đập nhanh hơn, “Sáng ngày hôm sau khi bức ảnh bị tung lên, lúc tôi tới phòng anh tìm anh thì có hai người phụ nữ…” “Bọn họ là gái gọi do anh tìm về diễn kịch thôi, sau khi em đi, anh cũng đuổi họ đi ngay mà.”
“Còn nữa, trong sáu năm này, anh hoàn toàn không chạm vào bất kỳ người phụ nữ nào khác.
Có đôi khi anh nhớ em, anh liền chạy tới ngôi nhà nhỏ mà chúng ta từng chung sống với nhau trước đó cầm lấy quần lót của em, sau đó liền dùng tay…”
“Câm miệng!” Hơi thở Hàn Sóc trở nên dồn dập.
Gương mặt dường như cũng đỏ lên.
“Anh biết.” Chu Dịch chớp mắt, “Em muốn chửi anh là đồ vô sỉ, hạ lưu, không biết xấu hổ.
Em cứ mắng chửi đi… Anh cũng chẳng có cách nào…”
Hàn Sóc cắn môi, người này đúng là một tên vô lại.
“Em không tin thì có thể kiểm tra ngay bây giờ, chỗ đó của anh vẫn giống y như sáu năm về trước, không thiếu dù chỉ một sợi lông…” Nói rồi liền bắt đầu cởi dây lưng.
Lạch cạch! Tiếng kim loại va vào nhau kéo suy nghĩ hoảng hốt của Hàn Sóc quay về, “Chu Dịch, anh điên cái gì thế hả?” “Anh không điên, anh chỉ là… nhớ em đến mức muốn nổi điên.” Nói hết một câu này, quần dài cũng đã bị hắn tuột ra.
Chỉ còn lại quần sịp, trên chun quần còn in nguyên hai chữ CK lớn.
“Anh dừng ngay! Có nghe hay không hả?” Hàn Sóc quả thực muốn phát điên.
Động tác của người đàn ông dừng lại, ánh mắt u oán, “Vậy giờ em đã tin anh chưa?” Nếu là thời cổ đại thì hắn chẳng khác nào cô vợ nhỏ bị tướng công nghi ngờ hồng hạnh xuất tường, muốn lấy cái chết để chứng minh sự trong