“Tục ngữ đã nói rồi, có học giỏi thì sau này lớn lên cũng chỉ đi làm thuê hết, còn đứa học dốt thì sau này lại đi làm ông bà chủ.
Đúng vậy, A Dương nhà mấy người học giỏi, đi học trường lớn trêи thành phố, nghe nói còn
học kiến trúc, nhưng dù sao cũng còn chưa tốt nghiệp, sau này có là rồng hay là giun còn chưa biết chắc, về phương diện cuộc sống cũng vẫn có chút thiếu thốn đúng không? Còn A Quế nhà tôi đã tự lập, có thể buôn bán kiếm tiền, hai người ở bên nhau tương lai sẽ nâng đỡ lẫn nhau, không phải sao?”
Nhà Tôn Dương điều kiện bình thường, cha mẹ đều làm nông, hơn nữa cũng không học hành nhiều lắm.
Hai vợ chồng họ chỉ có một người con là Tôn Dương, làm gì cũng xoay quanh anh ta, tuy không giàu có gì nhưng cũng sống yên
ôn.
Nhưng trêи đời này có bậc cha mẹ nào lại không muốn con mình sống tốt hơn chứ?
Đặc biệt là mấy năm gần đây, Tôn Dương đã học đại học, các khoản chi tiêu ngày càng tăng lên.
Hai vợ chồng họ tuy đã làm hết khả năng để đáp ứng nhu cầu về tài chính của con trai, nhưng dù sao cũng vẫn có chút quá sức, áy náy, đồng thời họ cũng thương xót con trai mỗi khi đi ra ngoài ví tiền không mấy dư dả.
Những lời nói này của Tăng Quế Lan đã nói trúng tới nút thắt trong lòng họ.
Lưu Quế này vừa giỏi giang tháo vát, mới còn ít tuổi đã tự lực cánh sinh, nếu như đàn ông kết hôn với cô ta thì chắc chắn sẽ có thêm một người giúp đỡ.
Cha mẹ Tôn Dương đã động lòng ngay lúc đó rồi.
Nhưng suy cho cùng vẫn phải để ý đến nguyện vọng của con trai, chỉ nói họ cần suy nghĩ trước đã, nếu như Tôn Dương gật đầu, thì họ cũng đồng ý.
Cứ như thế, Tăng Quế Lan vui vẻ đi báo tin vui cho cháu gái.
Vốn dĩ tưởng là chuyện đã nắm chắc được chín phần, nhưng một tuần sau tin tức truyền đến lại là… Tôn Dương đã từ chối!
Hơn nữa còn nổi giận đùng đùng, rời trấn về trường học ngay trong hôm đó.
Ba chị em nhà họ Tăng biết tình hình cụ thể, lập tức bắt đầu mắng chửi, đúng lúc bị Lưu Quế nghe thấy.
Cô ta ôm khuôn mặt xám xịt chạy đi.
Ngày hôm sau họ phát hiện ra cô ta đã khóc ngất ở trong phòng.
Lần này, ba bà dì đã vô cùng thương xót.
Chủ ý của Tăng Quế Lan: trước tiên định xong xuôi mọi chuyện, đến lúc đó dù Tôn Dương có muốn thay đổi cũng không thay đổi được! Nhất định phải lấy A Quế nhà họ về!
Ngày hôm sau, dì Tư nhà họ Tăng lại đến Tôn gia.
Cũng không biết rốt cuộc bà ta đã lừa dối thể nào, cuối cùng cũng được cha mẹ Tôn Dương đồng ý bằng lời nói.
Sau đó nhấn cơ hội rèn thép khi còn nóng, hai nhà đã hẹn nhau gặp mặt bàn bạc đến chuyện kết hôn trong tương lai, ví dụ như tổ chức ở nhà hàng nào, theo quy cách nào, mời bao nhiêu khách khứa… trong khi Tôn Dương không hề hay biết chuyện gì.
Thế nên mới có cớ để khi nãy Tăng Quế Lan nói là: “Hồn sự của A Quế nhà chúng tôi đã được định xong từ nửa năm trước rồi, họ hàng hai nhà cũng đã đến gặp mặt nhau..”
Đương nhiên chuyện này không thể giấu được đương sự là Tôn Dương, dù sao thì người phải kết hôn với Lưu Quế cũng là anh ta.
“Tôi không chấp nhận chuyện hôn sự này!” Tôn Dương đã đích thân thể hiện thái độ với hai nhà vào nửa tháng trước.
Nói xong, lại đi ngay lập tức.
Buổi tối hôm đó anh ta rời khỏi thị trấn, để lại một đống chuyện rắc rối.
Cha mẹ Tôn Dương đã thấy hối hận, so sánh ra, chắc chắn họ sẽ thấy con trai mình quan trọng hơn.
Cho nên sau khi suy nghĩ cẩn thận, họ quyết định hủy bỏ hôn ước với Lưu Quế.
Ngày hôm sau họ đã đến nhà Lưu Lão Tài đàm phán, thấy sự việc đã sắp bàn bạc xong, mấy bà dì của Lưu Quế nghe tin chạy đến, nằng nặc nói là Tôn Dương đã hủy hoại danh tiếng của Lưu Quế, ý là chuyện hôn sự này dù có thế nào cũng phải tiến hành.
Lúc này, cha mẹ Tôn Dương mới biết cái gì gọi là “đâm lao phải theo lao”!
Người nhà họ Tăng vốn chua ngoa đanh đá, đã có tiếng trong hương trong thôn, hai người thật thà này hoàn toàn không thể chống đỡ lại được.
Nếu đã lộ ra chân tướng, thì ba chị em Tăng gia cũng dứt khoát không giả bộ tiếp nữa, quyết tâm lành làm gáo vỡ làm môi, ép cha mẹ Tôn Dương không thể không nói ra Tôn Dương đã đi đâu rồi.
Thằng nhóc này khá lắm!
Không nói không biết, nói đến là thấy giật mình!
Thì ra thằng nhóc đó đã tìm một đứa con gái nhà giàu sau lưng A Quế, nghe nói còn là người thủ đô.
“Hay cho cái thằng nhãi họ Tôn đó, nó dám bắt cá hai tay.
Các người đúng là đồ tráo trở..”
Cha mẹ Tôn Dương bị ba chị em nhà họ Tăng mắng xơi xơi vào mặt.
Họ cũng mới biết con mình đã có bạn gái ở bên ngoài, hơn nữa gia thế bối cảnh đều tốt hơn Lưu Quế gì đó kia gấp nhiều lần.
Nghĩ lại con trai mình đã có sự lựa chọn tốt hơn, hai ông bà vốn mềm yếu hơn nửa đời người bỗng đứng thẳng lưng lên, kiên quyết hủy bỏ hôn ước với Lưu Quế kia.
Bỗng chốc đã khiến Tăng gia nổi điên, không nói hai lời mua mấy tấm vé xe lửa, dẫn theo Lưu Lão Tài và anh Cả nhà mình giết đến tận thủ đô.
Đương nhiên chị em mấy người họ đều không phải là kẻ ngốc.
Qua một tuần nghiên cứu địa hình, theo dõi, thăm dò quy luật hoạt động của Vệ Ảnh và Tôn Dương, mặt khác cho Lưu Lão Tài và Tăng Thủy Tường ra ngoài di chuyển, làm quen địa hình.
Lên kế hoạch gần mười ngày trời cuối cùng mới có cơ hội ra tay, đưa Vệ Ảnh đến con hẻm này, định cho cô một bài học.
Nghe Lương Tử báo cáo xong, nếu như không phải là chọc đến bạn tốt nhất của cô thì có lẽ Đàm Hi đã khen mấy người nhà này “tận tâm tính kể.
Vì khi Lương Hồng báo cáo lại không